Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2245: Thương Tú Tuần hiện thân



Lúc này đám gia nhân trong phủ viện, một số kẻ có võ công xem được đả chạy đến, nhưng không có ai dám lại gần cả.

Bởi khí tràng của hai người kia tản ra quá mức đáng sợ, hoàn toàn nghiền ép đám người bọn họ tu vi. Thậm chí một vài kẻ yếu lại gần khí tràng kia, tâm thần máu huyết đều không còn yên được nữa.

“ Hai người này là ai, quá đáng sợ”

“ Trời ạ, ta có lầm hay không các ngươi nhìn kia”

“ Tử Kim Thần Vũ đó là Tử Kim Thần Vũ”

“ Nhiều như vậy, y là ai?”

“ Ta từng may mắn thấy tràng chủ có một cây lông vũ như vậy”

“ Nhiều như vậy, các huynh đệ chúng ta có nên”

“ Im ngay, ngươi không thấy cái sân viện kia cũng bị bọn họ phá nát à, không muốn mạng ư”

“ Tràng chủ đến rồi, tránh ra”

“ Mau tránh ra”

Một nữ lang thần thái cao ngạo, nàng đẹp tới mức dị thường, hầu như có thể so bì với Loan Loan từ phía sau một cái hành lang bước nhanh đi, đám gia nhân nhìn thấy đều cung kính cúi đầu nhường chổ cho nàng ta.

Thương Tú Tuần chẳng hề quan tâm đến sự tồn tại của những gia nhân, ánh mắt rơi vào hai cái thân ảnh phía xa, con mắt toát lên quang mang, trong lòng cũng không yên tĩnh như mặt ngoài được.

Phong cách trang điểm thanh nhã nhẹ nhàng càng làm gương mặt xuất chúng và làn da phơi nắng ánh lên màu đồng của nàng thêm nổi bật, tràn đầy vẻ khỏe mạnh và sức sống thanh xuân.

Hai hàng lông mày rậm càng làm đôi phụng nhãn ấy thêm phần thần bí, đôi mắt của nàng đẹp mà sâu thẳm giờ đây hiển lộ chấn kinh, khiếp sợ lẫn nghi hoặc.

“Tử Kim Thần Vũ!!”

Đại nảo thầm hô lên, khi chứng kiến các căn lông vũ tím vàng trên tay Hướng Vũ Điền cũng để cho Thương Tú Tuần không tài nào bình tĩnh nối, thậm chí từng có suy nghĩ giết người.

Nếu không phải vũ lực cách biệc, chỉ e nàng đả sớm hạ lệnh một tiếng cho người thu lấy rồi.

Phải biết thứ này chính là trân bảo, một căn thôi cũng đủ nhấc lên họa sát thân diệt tông diệt phái. Giờ nàng cũng đả hiểu được phần nào hai cường giả đánh nhau rồi, mười phần là vì thứ kia.

“ Tiểu nữ là Thương Tú Tuần tràng chủ của Phi Mã mục trường, không biết hai vị tiền bối quang lâm có điều sai sót, mong hai vị lượng thứ cho”

Hoa viên tan nát, hai luồng khí thế khổng lồ đè ép, cộng thêm những thanh âm mà nàng nghe được, cũng đủ biết hai kẻ kia đáng sợ như thế nào.

Cho nên Thương Tú Tuần mới mềm dẻo, nàng biết rõ với hai cường giả cấp bậc này đám hộ vệ của mình hoàn toàn chỉ là phế vật, một khi lên chính là đưa mạng. Trước ném đá dò đường rồi tính sau.

Đế Thiên An cười nói : “ ngươi nên may mắn, dạo gần đây tâm tình Bản Đế rất tốt, cho nên đối với ngươi mạo phạm bỏ qua.”

Lời còn chưa dứt dị biến đả hiện ra.

“ Đây...!!” Hướng Vũ Điền kinh nghi bất định, đôi mắt nhìn về trên tay trái mình, Tử Kim Thần Vũ trên tay hắn tỏa ra dao động năng lượng khiếp người.

Từ khi thu lấy Tử Kim Thần Vũ hắn chưa từng chứng kiến dị dạng như hiện giờ, con mắt lập tức co rút thành cây kim, hắn vậy mà thấy được các vết nứt hiện ra trên lông vủ tím vàng.

Cho dù là sắc bén nhất thần binh bảo khí cũng không thể nào đánh vở những căn lông vũ xinh đẹp này, vậy mà giờ đây chúng lại đột ngột vở nát, cũng để cho Hướng Vũ Điền không bình tĩnh.

Từng căn một vở nát, tím vàng năng lượng thoát ly như ngựa thoát cương đổ về người Đế Thiên An.

Những chiếc lông vũ này vốn là của hắn, trong đó ẩn chứa sức mạnh lực lượng của hắn, đồ của hắn tất nhiên là hắn có thể khống chế dể dàng theo ý mình rồi.

“ Không thể nào” Hướng Vũ Điền lại kinh thốt lên.

Khi thấy những căn lông vũ vở nát, hắn muốn dùng lực lượng của mình hấp nạp lấy những dòng năng lượng tinh thuần này cho mình. Nhưng mặc cho hắn điều đồng thực lực, khí trong người hắn thoát ly giam cầm luồng tím vàng năng lượng kia, tinh thần lực bao bọc lấy, nhưng đều vô ích.

Hắn không cách nào điều khiển được, thậm chí ngược lại tinh thần lực va chạm cùng những luồng khí tím vàn này lại bị phản phệ lại, một điều mà trước đây chưa từng có được.

“ Ngu xuẩn, đồ của Bản Đế cũng muốn dùng, ngươi nghĩ ngươi là ai” Đế Thiên An chậm rải bước đến, để mặc cho những dòng khí tím vàng đậm đặc kia dung nhập vào người mình.

“ Đồ của ngươi” Hướng Vũ Điền lạnh lùng quát, khí tức trên người bùng nổ, khí kình từ người hắn bắn mạnh ra tứ phía hình thành phong bạo quét ra.

Vất vả thu thập là để cho mình ngày sau, bây giờ nhìn đồ rơi vào tay kẻ khác, Hướng Vũ Điền không tức sao? Hắn chính là Tà Đế, trước giờ còn chưa chịu nhận thua thiệt qua như vậy.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ một tiếng, long uy lập tức thả ra một phần.

“ Ầm”

Hướng Vũ Điền gương mặt biến sắc, cả thân hình như bị kìm kẹp, thân thể lúc này như một tòa thái sơn đè lên, vô tận áp bách đè nén, để cho thân thể hắn chùng xuống, áp lực đè nén lên đề cho mặt đất bên dưới lẫn lân cận sụp đổ.

Nhưng còn chưa hết, Hướng Vũ Điền gương mặt trắng bệch không còn huyết sắc, ngay trong cơ thể mình quỷ dị xuất hiện một ngọn hóa diễm rực rở.

Đả thương tâm thần, cắn nuốt tinh khí, hắn đến một bước này tu vị thủy hỏa hàn độc bất xâm, nhưng lại không chịu nổi trước ngọn hỏa diễm kia.

“ Phốc” Hướng Vũ Điền phun ra một ngụm máu tươi, cả người giống như ngọn nến trước gió sụp đổ, thân thể đả không chịu được nữa, quỳ rạp xuống mặt đất bên dưới.

Vô tận khuất nhục, tràn đầy không cam lòng, một đời Tà Đế Hướng Vũ Điền lại quỳ rạp xuống trước mặt thế nhân, nhưng Hướng Vũ Điền không thể làm gì được, hắn chỉ có thể nhận mệnh mà thôi.

33 căn Tử Kim Thần Vũ mang theo khiếp người tinh thuần sức mạnh dung nhập vào thân thể Đế Thiên An, cho đến khi hội nhập hết vào cơ thể...

“Phừng”

Một cơn sóng kình khuếch tán, so với cơn cuồng phong do Hướng Vũ Điền tạo ra mạnh mẽ hơn nhiều lần, cơ hồ thổi tung hết thảy mọi thứ, đám gia nhân ở xa cũng bị đầy trượt dài mà đi.

Không ít kẻ vì quá bất ngờ bị hất tung đi, còn lại nương nhờ vào các vật dụng lân cận mà bu bám chống đở trước phong bạo.

Chết lặng, đó là những gì mà những con người ở đây hiện giờ, miệng há hốc con mắt trừng lớn hết cở, cho dù là Hướng Vũ Điền đang quỳ rạp dưới mặt đất cũng không khác gì.

Hắn giờ đây cũng đả quên luôn cái khuất nhục của mình, ánh mắt trợn hết cở nhìn về cái thân ảnh bao phủ trong tím vàng hào quang phía trước.

Từng ánh mắt thất thần bởi khí tức tôn quý của Đế Thiên An tỏa ra, ai nấy ánh mắt đều si dại nhìn ở sau lưng hắn.

Nơi đó có một đôi cánh màu tử kim dài khoảng một trượng tựa như cánh chim đang nhẹ nhàng vũ động. Mặc khác, khi đôi cánh chấn động lại truyền ra những tiếng nổ mạnh mơ hồ làm hồn phách ai ai cũng phải rúng động.

Đôi cánh sau lưng khẽ rung lên, hào quang tử kim dày đặc trên thân Đế Thiên An giống như sóng gợn không ngừng tràn ngập ra ngoài, rồi chợt như một cơn mưa rào phủ xuống từng góc.

Không biết là ai đả vô thức quỳ xuống, trước uy áp không thể chống cự, đè nén từ linh hồn đến huyết mạch, khiến cho những phàm nhân bên dưới run lẩy bẩy thân thể, nhưng vì quá chấn kinh mà chưa tỉnh lại được.

Bởi trừ đôi cánh xinh đẹp kia ra, đôi nhãn đồng như sao trời phát sáng rực rở, làm cho bất cứ ai nhìn vào cũng như lạc vào thâm uyên vô tận, rồi lạc lối trong đó.

Mái tóc dài rực rở như hỏa diễm bùng cháy tung bay.

Chợt, đôi nhãn đồng xạ phát ra quang mang chói mắt, sau đó vô số thân ảnh có trong khu vực thi nhau ngả xuống.

Toàn bộ ký ức của bọn họ bị đôi Rintensei của Đế Thiên An xóa đi.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.