Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2256: Phàm nhân cường đại



Vũ Canh nghe say mê, hiểu ra, nói : “ hèn gì.. hình dáng của bộ áo giáp này con chưa gặp qua.. thì ra là sự hóa thân của viễn cổ thần thú”

Vũ Canh hứng thú hỏi : “ nó có uy lực gì?”

Đát Kỷ đáp : “ 600 năm trước nó bị thương rất nghiêm trọng bây giờ vẫn chưa phục hồi được bao nhiêu. Bây giờ nó và phụ thân con 2 hợp thành 1, muốn tạo ra uy lực gì phải trông cậy vào ông ấy thôi”

Ngừng một chút nàng lại nói tiếp : “ Bất Tử Điểu trong truyền thuyết có Nguyên Thủy Giới Thần Công, vậy là đủ đối kháng với Thiên”

Chính là nhờ vào Bất Tử Điểu lực lượng, Trụ Vương mới có thể nghiền ép Quỷ Mộc cùng chấn lui đi Thiên Khôi.

Coi như là 'Thiên' tự mình ra tay đối phó Bất Tử Điểu cũng thụ lấy thương nặng, tuy Bất Tử Điểu còn không có khôi phục toàn bộ lực lượng, thế nhưng Thiên Khôi cũng không phải có thể đối phó được.

Trụ Vương có được lực lượng khổng lồ liền phản đòn công kích.

Cho dù lấy lực lượng cùng phòng ngự đứng đầu trong 6 bộ, dưới Nguyên Thủy Giới thần lực Thiên Khôi đại thần liên tục rơi vào hạ phong.

Nếu như không phải là Trụ Vương có ý tưởng muốn ở trước mặt Nhân tộc cùng Thần tộc lột xuống Thần tộc tôn nghiêm, Thiên Khôi chỉ sợ đả chết.

Quỷ Mộc đã bị Trụ Vương phế bỏ, còn dư lại những cái kia đại thần tự nhiên cũng ngồi không yên khi thấy Thiên Khôi rơi vào hạ phong. Lập tức trừ Lưu Nguyệt mà ra
còn lại Thái Cực, Truy Nhật hóa làm một đạo đạo lưu quang đánh tới Trụ Vương.

Có thêm Thái Cực và Truy Nhật nhập chiến, Trụ Vương muốn áp đảo 3 vị đại thần cũng gặp phải khó khăn.

Về phần Thập Hình thì hăng sai chiến đấu với Tử Vũ.

“ Rất là hay, vua Thương Trụ” Cơ Phát trong lòng tán thưởng : “ cho dù cuộc chiến hôm nay thế nào thì giờ phút này.. ngươi đang áp chế Thần đấy. Không cần phải hỏi từ thiên cổ đến giờ ngươi là người đầu tiên.”

“ Sao mà khóc” một tên đại tướng quân Chu nhìn thấy bên cạnh mình đồng bạn, chứng kiến cảnh Trụ Vương độc chiến 3 đại thần mà rơi nước mắt, nhịn trong lòng kính sợ, hiếu kỳ hỏi lấy.

Y đáp : “ Mặc dù đang là đối địch, nhưng vua Thương hành động khiến cho ta cảm thấy đáng kính. Ta vốn có 1 người em trai, nó chỉ vô ý đắc tội với một tiểu thần ở Hỏa bộ mà bị chém thành 2 mảnh. Gia đình ta nói với ta rằng, bị Thần giết chết là bất hạnh không được oán hận. Đó là chuyện của 30 năm trước rồi. Ta thật không ngờ đến có thể tận mắt chứng kiến Thần bị con người áp chế truy đuổi chơi đùa như vậy..”

“ Những lời này không nên công khai, cũng đừng nói quá lớn tiếng đấy”

“ Khụ khụ.. đại ca, chúng ta nên làm thế nào?” một tên sỉ binh quân Thương dò hỏi cấp trên của mình.

“ Ngươi không thấy à, chúng ta xen vào cũng không giúp được gì..đại vương bây giờ là thân phận của một con người tham gia cuộc chiến với Thần. Nhất định bên quân Chu cũng có cảm giác này. Nếu như đại vương chiến thắng, thật không dám tưởng tượng..”

“ Ấm!!!!”

“ Ấm!!!!”

“ Ấm!!!!”

Liên tiếp mười mấy cái tiếng nổ vang dội, tại một góc thành trì Triều Ca lại vở nát, gạch đá đổ ập xuống bên dưới, sau đó từ bên trong bắn mạnh ra một thân ảnh.

Chính là Thập Hình.

“ Ha ha ha” Thập Hình cuồng tiếu, lòng đầy hưng phấn, nói : “ thật là sáng khoái, lâu rồi không có kẻ phàm trần nào có thể khiến ta bị thương. Đại Kiếm Sư lời đồn đúng là thật, ngươi đúng là có bản lãnh! Ha ha ha”

Tử Vũ bước đi đến đống đổ nát, tiến về Thập Hình phía trước : “ ngươi đáng lẻ phải đi coi tình hình của đồng bọn ngươi. Chúng đang bị con người mặc sức chém giết đấy”

Thập Hình đáp : “ Không vấn đề! Ta không phải vì chỉ lệnh của Thần tộc mà đến đây”

“ Ta vì bản thân ta! Ngươi biết không? ta đả sống hơn 200 năm rồi, cuộc đời dài như thế thật là vô vị và buồn tẻ, chỉ có chiến đấu, ha ha ha”

“ Chỉ có chiến đấu thôi, săn được đối thủ cường mạnh chính là sự tồn tại có ý nghĩa nhất của ta...”

“ Hà.. Đại Kiếm Sỉ ngươi là thứ mà ta muốn có nhất, ta muốn có cái đầu của ngươi!”

Trời sinh tính hiếu chiến Thập Hình giờ như sói đói nhìn đến con mồi giống nhau, hắn yêu thích nhất chính là cùng kẻ mạnh giao chiến, mà Đại Kiếm Sư Tử Vũ kẻ có thể giết Thần lại hợp khẩu vị của hắn.

“ Tu La Giới Thần Công! Hoang Lang”

Thập Hình thả ra thần lực của mình, ngay tức khắc bên người hiện lên vài đầu sói to lớn tràn đầy thị huyết, khí tức sát phạt như vật sống cùng Thập Hình nhảy đến công kích lấy Tử Vũ.

“ Đại Kiếm Sư ta còn chưa thấy kiếm của ngươi, hai tay ngươi không có gì hết, tại sao lại có uy lực mạnh như thế! là sao vậy”

Tử Vũ không đáp, thân ảnh dẫm chân một cái nhảy lùi về sau thật xa khi bốn đầu sói hoang to lớn cùng Thập Hình lao đến, đem mặt đất dưới chân đập thành một cái hố.

Tử Vũ hai tay đưa lên vận khí, trong chớp mắt tại không trung ngưng hiện một thanh trường kiếm, sau đó Tử Vũ vung vẩy trường kiếm đem lần lượt 4 đầu sói lớn trong gang tấc giết chết.

Thập Hình chứng kiến một màn này, lại thả ra thần lực, lại thêm sáu đầu sói to khác hiện ra cùng hắn lao nhanh đến tiếp cận mục tiêu, chực chờ xé nát con mồi.

Động tĩnh của Thập Thần, Tử Vũ thấy rõ, ngay lập tức đem trong người khí thả ra, hai tay tụ trước ngực, ngưng hiện ra một thanh to lớn vàng kiếm.

Cự kiếm vàng liên tục xoay tròn, theo hai tay Tử Vũ vung mạnh, trong sát na phân ta thành mười mấy thanh, đột ngột bạo phát về Thập Hình.

“ Phập!!!”

Tiếng bén nhọn da thịt vang lên, từng đầu sói bị cự kiếm xuyên thủng, còn có cả Thập Hình thân thể cũng không khác gì.

“ Ầm!”

Cả thân hình Thập Hình từ trên không rơi xuống, cự kiếm màu vàng xỏ xuyên qua lưng hắn, đem hắn đóng đinh xuống mặt đất.

Nhìn thấy cảnh này đám binh sỉ Thương Chu cả kinh lên khi thấy được.

“ Thì ra là vậy, là Luyện Khí à” nằm ở bên dưới mặt đất Thập Hình lẩm bẩm, sau đó trong ánh mắt chấn kinh của phàm nhân lại đứng dậy, tiếng xương cốt vang lên rắc rắc

Nhanh như chớp lao đến đem Tử Vũ nện một quyền, chấn lùi hắn mấy chục mét, đem mặt đất cày xới thành một cái luống nhỏ.

“ Chịu một mủi trọng kiếm của ta, lại có thể phản kháng lại, không hổ danh là Đại Thần của Lục Bộ” Tử Vũ lại ngưng tụ một thanh cự kiếm khác.

“ Đau đấy, ngươi làm ta đau đấy. Ngươi là kẻ thứ 3” Thập Hình lớn tiếng nói.

Y nhìn Tử Vũ con mắt tràn đầy hưng phấn, lại nói tiếp : “ Kẻ trần tục biết được vận công luyện khí, ta sống được 200 năm mà chỉ gặp được 3 lần thôi.. Thật là ít ỏi, niềm phấn khởi để săn bắt ngươi tăng thêm rồi, ha ha ha”

Thứ Tử Vũ dùng để đối chiến với Thập Hình là Luyện Khí thuật.

Nói trắng ra là nhân loại thao túng “Khí”, muốn luyện thành cái điều kiện cần đầu tiên bắt buộc phải có đó là “Tâm nhãn”.

Có "Tâm nhãn" mới có thể nhìn "Khí" tồn tại cùng lưu động quanh xung quanh , tiếp đó lại sử dụng "Khí" bên ngoài hấp thu vào người, tinh luyện “Khí”, có thể thông qua “Khí”tạo thành hình dạng khác nhau vật.

Như binh khí đao cung kiếm kích.. hay các vật dụng khác.

Luyện Khí thuật càng mạnh ngưng tạo vật phẩm giống như thật, thậm chí cho đù đứt tay mất chân cũng có thể thông qua Luyện Khí tái tạo cơ thể lại, nhưng những bộ phận này tuyệt đối không phải là da thịt máu mủ, là Khí ngưng kết, nói dể hiểu giống như một đoàn năng lượng cao nặn đắp.

“ Ngaooo!!!”

Giữa lúc cuộc chiến giữa Thần và Phàm Nhân xảy ra, Hắc Long cất lên một tràng long ngâm vang vọng bốn phía, tường thành Triều Ca liên tục xuất hiện các vết nứt.

Chỉ một tiếng hồng, cuồng phong gào thét, thanh âm điếc tai khiến cho phàm nhân bên dưới kẻ nào kẻ nấy hoàng sợ, ai cũng vội vả đem hai tai bịt lấy, phong bế thính lực, còn cả ảnh hưởng tinh thần.

Nhưng kẻ công lực yếu kém thậm chí còn bị một tiếng long ngâm mà hộc máu tại chổ, vô số binh sỉ Thương Chu lăn lộn trên mặt đất, thống khổ khi nghe được long ngâm.

Long ngâm cất lên, ảnh hưởng cuộc chiến bên dưới, khiến cho Trụ Vương cùng như ba vị đại thần cũng phải tạm dừng bước.

“ Đó là long ngâm sao? thật đúng là long trời lở đất” Cơ Phát hai tay bịt tai, đả phong bế thính lực, nhưng đầu vẫn như búa bổ vậy.

“ Đến ngay ở đây cũng nghe được tiếng hống, nếu ở gần chắc bị nó chấn tan, mẫu thân chuyện này là sao” Vũ Canh sợ hãi nói.

Đát Kỷ đáp : “ Thiên muốn xuất hiện rồi”

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.