Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2347: Tiến đánh Tịnh Thổ



Thận Lâu một đường di chuyển, khoảng cách với Thần Vực ngày một gần.

“ Đùng!!”

“ Đùng!!”

Tiếng sấm không ngừng mà tại mây đen phía trên phát ra, không quá lâu cơn mưa nặng hạt trút xuống bên dưới.

Bối Nhi nhìn mây đen mịt mù từ phía trước Thận Lâu kéo đến, nói: “ Mây đen phía trước đến từ Thần Vực, trận mưa thật sự không bình thường, bên trong có sự khống chế của thần lực”

Nghịch Thiên Nhi Hành đáp : “ Hải Yêu Chi Vương đả truyền thông tin đến cho Thần Vực, nhất định sẽ để cho bọn họ không vui. Chúng Thần tính dùng trận mưa gió này hoan nghênh chúng ta”

Tùy Phong Khởi Vũ đáp : “ Nói vậy thì Thần Vực cũng gần đây thôi”

“ Ai mà sợ trận sóng gió này” Thiết Huyết Vô Song tiếp lời.

Bạch Thái nói : “ khí hậu thay đổi thật đáng sợ”

“ Mưa gió thế này thì thấm gì với Thận Lâu chứ” Lưu Si cười nói.

“ Qua trận sóng gió lôi đình này, sẽ đến được Thần Vực Tịnh Thổ ư?” Hàn Phong Lẩm Lẩm nghi hoặc, hắn chưa từng đến Thần Vực nhưng lại nghe Đại Nguyên Soái của mình kẻ từng đến trước kia nói ra.

“ Ukm! Coi bộ rất thú vị” Tung Hoành Thiên Hạ khoanh tay mà đáp.

“ Tộc Thần có thể điều khiển khí hậu, thật là kỳ miễu” Quỷ Mị Sâm Lâm cảm thán.

Tiêu Dao Tử nhìn mặt biển phía trước, hỏi : “ Đại ca phải đi thật sao?”

“ Ngay cả A Xuyên, Tiểu Hổ, Na Tra cũng không sợ đệ nên học tập bọn nhỏ” Vân Trung Tử cười đáp.

“ Muội sống ở gần khu vực này, chưa từng dám bơi gần Thần Vực, không biết phía trước là gì?” Bối Nhi quay sang nhìn Khổng Tước nói.

Nghịch Thiên Nhi Hành lúc này lớn tiếng : “ các chiến sĩ Minh tộc, cuộc chiến mà chúng ta kỳ vọng sắp đến rồi. Một khi xông qua đó, quyết một trận tử chiến với Thần tộc nào”

“ Được!!!”

Mười vạn tộc nhân Minh tộc giơ cao vũ khí đồng thanh mà hô, thanh âm chấn động khắp cả Thận Lâu.

“ ĐOÀNG!!”

“ ĐOÀNG!!”

Lôi đình sấm sét từ trên mây đen trút xuống bên dưới, từng tia màu vàng lôi điện oanh kích xuống mặt biển lẫn công kích lên hình thể to lớn Thận Lâu.

Kèm với đó là cơn bạo phong mạnh mẽ từ phía Thần Vực thổi đến, từng cơn sóng lớn cao đến bảy tám mét liên miên không dứt, như muốn ngăn cản hoàn toàn cự thuyền mang theo phản Thần liên minh lại.

“ Trận cuồng phong bạo vũ này so với năm xưa ta gặp được thì càng mạnh” Nghịch Thiên Nhi Hành nhìn phía trước cuồng phong bão vũ mà nhớ lại thời trẻ từng kết bè vượt giữa biển khơi mà đến Thần Vực.

Khi đó hắn cũng gặp cuồng phong bão vũ chặn lại, nhưng so với hiện giờ năm tháng trẻ tuổi ấy chẳng thấm là gì cả.

“ Tương truyền rằng đó là nơi mà sức người không thể nào đến được, chúng ta phải làm chuyện tiền cổ vô nhân” Vũ Canh hào khí bừng bừng.

“ Đánh đến Thần Vực” A Kim, Lưu Si đám người hưởng ứng khí thế bừng bừng.

Mưa gió lôi đình cuồng phong bạo vũ mỗi ngày một mạnh hơn khi Thần Vực mỗi lúc một gần, nhưng Thận Lâu vẫn bình yên không một chút hề hấn gì, mặc cho những cơn lôi đình trút xuống.

“Đoàng!!”

Một tia sấm chớp màu vàng mang theo cuồng bạo lực lượng nện xuống Thận Lâu, nhưng bị lồng phòng hộ kết giới vô hình cản lại, năng lượng cuồng bạo bên trong lôi điện cũng giống như những tia sấm chớp khác bị những trận pháp và thiết bị công nghệ trên tàu hấp thụ sạch sẽ.

“ Không xong! Phía trước là thác nước” một cái Minh tộc chiến sỉ kinh hoảng hô lên.

Trước mặt bọn họ có vô số đá ngầm, hơn nữa nguyên bản là bãi đá ngầm phía trước mặt biển lại không thấy, thay vào đó là một cái khoảng trống, nước biển lại đổ xuống bên dưới như một cái thác nước trên đất liền.

“ Cẩn thận đó!!”

“ Biển lớn bị đổ xuống kìa!”

“ Làm sao bây giờ”

“ Mọi người mau chóng nắm chặt, chuẩn bị rơi xuống”

Đám người trên thuyền nhìn một màn kia mà nháo nhào xôn xao cả lên.

“ Ầm!!!”

“ Ầm!!!”

Tiếng toái vở không ngừng vang lên, từng bãi đá ngầm cứng rắn có thể phá vở mạn thuyền kiên cố của những con tàu lại yếu ớt trước Thận Lâu, chúng hung hăn bị đụng vở bể thành từng mảnh rồi chìm vào mặt nước.

“ Ahhh!!”

Vô số tiếng kinh hô bật thốt lên, đám người trên thuyền lại há hốc miệng mà nhìn.

Cứ tưởng rằng con thuyền to lớn cự đại sẽ rơi rớt xuống mặt biển bị tụt xuống kia, nhưng lại không hề, nó lại ở trên không tiếp tục di chuyển, hoàn toàn vượt quá nhận thức bọn họ.

“ Đây!! Cũng quá lợi hại đi” Tiêu Dao Tử kinh ngạc một hồi, rồi nói.

A Xuyên, Tiểu Hổ, Na Tra lẩm bẩm : “ Còn làm ta sợ một hồi”

Thận Lâu không chỉ làm cho những kẻ có mặt trên thuyền kinh ngạc, mà cả Thần tộc chiến sĩ ngạc nhiên lên. Bọn họ thật không ngờ được to lớn cự thuyền lại còn có thể ở trên không trung di chuyển, chậm rãi từng chút một tiến vào Thần Vực bên trong.

“ Ở đây chính là Thần Vực sao?”

“ Ở nơi tụt vào của biển cả”

“ Vậy thì những sinh vật trong này khó mà xuyên qua sóng nước đi ra ngoài rồi”

“ Hèn gì chúng thần bí như vậy”

“ Nhìn bên kia kìa”

“ Những tượng đá khổng lồ”

“ Đến được bên ngoài của Thần Vực, Hải Thượng Di Tích rồi”

“ Ta từng đến qua đây, cả Trời Cao Biển Rộng cũng vậy”

“ Cuối cùng cũng đến rồi”

Theo Thận Lâu từ trên không chậm rãi hạ xuống hơn mấy ngàn mét, lại di chuyển khiến đám người trên thuyền phát hiện ra được Thần Vực nơi cư địa của Thần tộc, và cũng phát hiện ra những bức tượng khổng lồ đứng trong mây mù.

Đồng thời còn phát hiện ra Thần tộc tinh anh chiến sĩ có mặt tại trên các đỉnh đầu tượng đá, không một chút che dấu thả ra thần lực cường đại trong người, những cố áp lực tập hợp lại đè nén mà ra khiến cho những chiến sĩ Minh tộc hay đám người Vũ Canh cảm nhận được rõ ràng.

“ Trăm Thần Chúng” Phục Hy nhận ra những kẻ này mà hô lên.

Vân Trung Tử tiếp lời : “ họ đều có tư cách của Đại Thần cả đấy”

Những tình huống bình thường sẽ không dám động đến toàn bộ Trăm Thần Chúng xuất chiến. Nhưng hiện tại đâu phải là tình huống bình thường, là Thần tộc lớn nhất nguy cơ.

“ Huyền Phong Thánh Vương!!”

“ Bạch Liên Thánh Vương!!”

“ Thiên Võ Thánh Vương!!”

Những cái tên được đám người Phục Hy đọc lên khi thấy được những diện mạo quen thuộc đứng trên các đỉnh đầu, tỏa ra thần lực cường đại.

“ Sưu!!”

Đột ngột Thận Lâu lại bạo phát tốc độ, không có như trước đây một cách chậm rãi, như lưu tinh xoẹt qua khiến cho hai phe thế lực giật mình.

“ Ầm!!! Ầm!!!”

Thận Lâu kích cở khổng lồ, di chuyển với tốc độ cao một đường đâm vở các tảng đá lớn trên biển, khiến chúng vở tan nát thành từng mảnh rơi xuống.

“ Cái gì!!!”

Vô số người kinh hô ngạc nhiên lên, bọn họ không lường được Thận Lâu trong nháy mắt lại bạo phát ra tốc độ kinh người như vậy, chỉ trong nháy mắt đả bỏ đi mấy ngàn mét, hủy hoại các tượng đá khổng lồ.

Bất cứ thứ gì va chạm vào Thận Lâu đều bị gạt ra bốn phía, năng lượng tự nhiên có trong Thần Vực không ngừng bị hút vào cự thuyền, cung cấp lực lượng không ngừng cho Thận Lâu.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.