Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2348: Thần Vực chi chiến bắt đầu



Chờ Thận Lâu dừng lại, đả có mặt tại trước lối vào Tịnh Thổ một đoạn chừng hơn năm trăm mét.

“ Phanh!!!”

“ Phanh!!!”

“ Phanh!!!”

Từng tiếng đinh tai nhứt óc thanh âm vang lên, từ Thận Lâu hai bên mạn thuyền mở ra các lối đi, các hành lang được đưa xuống bên dưới mặt nước hoặc trên bờ.

“ Các chiến sĩ Minh tộc thời điểm mà chúng ta chờ đợi hàng vạn năm đả đến rồi!” Nghịch Thiên Nhi Hành nhanh trấn định lại, nắm lên Vĩnh Hằng Chi Dạ chỉ về phía trước : “ tấn công”

Lời nói vừa dứt, thông qua Độn Không thuật hắn đả dịch chuyển khỏi Thận Lâu mà đặt chân lên đất liền phía trước. Nắm đao mà chỉ trước.

“ Tấn công” mười ba vị Đại Tướng cũng nhanh phối hợp, đồng loạt hô lấy thân hình cũng nhanh chóng theo sau.

Các chiến sỉ Minh tộc chỉ chờ có như vậy, lập tức mang theo vũ khí thông qua các lối đi di chuyển, khí thế không sờn quyết tử một phen sống mái đánh vào Thần tộc.

“ Vù vù vù!!”

Từng cái Trăm Thần Chúng cùng Thánh Vương nhanh chóng hiện ra chặn lấy phía trước đại quân của Minh tộc.

Thận Lâu kiên cố vô cùng có thể không chịu bạo phong lôi điện hư hao, dù không phù hợp với Thần tộc kiêu ngạo. Nhưng tam đại Thánh Vương lấy đại cục làm trọng thống lĩnh Trăm Thần Chúng mai phục, đều đả chuẩn bị hợp kích bất ngờ đánh tan Thận Lâu phòng hộ.

Nhưng bọn họ tính toán lại không ngờ đến Thận Lâu lại đột ngột phát ra tốc độ nhanh như vậy, phá hủy bọn họ tính toán.

“ Minh tộc lưu lạc ở nơi hoang dã, trải qua 10 vạn năm. Nhưng chúng ta chưa từng khuất phục, các dũng sĩ Địa Ngục thề sống chết chiến đấu dùng máu tươi của Thần tộc, nhộm đỏ vùng đất tự do này”

Nghịch Thiên Nhi Hành lớn tiếng khích lệ chiến sĩ dưới trướng, nói rõ quyết tâm của mình, cầm lấy Vĩnh Hằng Chi Dạ cắm sâu dưới nền đá cứng rắn.

“ Yaaaa”

Tiếng hô hét rung trời truyền ra từ 10 vạn chiến sĩ Minh tộc, không luận nam nư đều mang theo binh khí, nâng lên huyết tính của mình muốn dùng đôi tay của mình đòi lấy tự do rửa bỏ sỉ nhục của tộc nhân.

Nghịch Thiên Nhi Hành buông đao, hai tay giang rộng thanh âm hào hùng tràn đầy khí phách : “ 10 vạn năm rồi chính là ngày quyết chiến”

“ Chiến!!!”

“ Chiến!!!”

“Chiến!!!”

So với trước thanh âm càng vang dội, truyền khắp cả Tịnh Thổ.

Tam đại Thánh Vương biến sắc khi bọn họ nhận thấy tổng lực lượng của Minh tộc mạnh mẽ vô cùng, 13 vị Đại Tướng sau Nghịch Thiên Nhi Hành tỏa ra khí tức mạnh mẽ trên cơ các Đại Thần, nhưng điều làm bọn hắn e ngại chính là một cái thân ảnh hỏa hồng tràn đầy hỏa diễm.

“ Chỉ có chiến tử, không có chiến bại” Nghịch Thiên Nhi Hành rút lên Vĩnh Hằng Chi Dạ quyết tuyệt chỉ về đại môn phía xa, hào khí can vân.

Tiếng hô rung trời, sỉ khí Minh tộc không ngừng kéo lên, theo một tiếng tù và thổi lên vang vọng khắp cõi Thần Vực báo hiệu đại chiến đả bắt đầu.

“ Xung phong!!!”

“ Công kích!!”

“ Giết!!!”

“ Giết!!!”

“ Xông lên!!!”

“ Tiến công!”

Lấy đại tướng dẫn đầu, theo hiệu lệnh của Nghịch Thiên Nhi Hành phát ra dũng sĩ Minh tộc bất luận nam nữ khí thế không sờn, cầm lấy vũ khí hung hãn không chút nào sợ chết xông lên.

“ Lên!!” Vũ Canh hòa mình trong khí thế, cũng bị bầu nhiệt huyết của những chiến sĩ Minh tộc mà không cam lòng ở sau.

“ Chuyện này sau có thể thiếu ta được” Khương Thượng tung người theo sau.

Nối gót theo đó là A Kim, Lưu Si, Khương Thượng, A Thạch, Lý Tịnh, Tử Vũ...

Tất nhiên tại Thận Lâu phía trên cũng còn vài thân ảnh ở lại, những kẻ này không thích hợp với chiến đấu như A Xuyên, Tiểu Hổ, Na Tra hay các Thần Ẩn Bộ thành viên không muốn tham dự vào việc chiến đấu cùng Minh tộc.

“ Vạn Tượng Giới Thần Lực- Thần Kỹ- Bạo Phong Chi Tượng”

Huyền Phong Thánh Vương rốt cục cũng đả ra tay, con vẹt trắng đậu trên vai hắn bay lượng một vòng trên đầu rồi dưới thần lực của hắn ngưng kết thành một khung giáp hình chim ưng.

Thân hình Huyền Phong Thánh Vương ở trước chim ưng to lớn, hai cánh chim ưng tại không trung chắp lại, cùng với Huyền Phong Thánh Vương thả ra Thần Lực dung hơp thành một quả cầu lam xanh.

“Ngân Dực Phá Không!”

Ngay lập tức một cơn cuồng phong mạnh mẽ từ trên không ập xuống, thổi quét mà ra, đem Minh tộc chiến sĩ lao lên không ngừng đầy lùi về sau.

Gió lốc mạnh mẽ đem không ít chiến sĩ Minh tộc thổi văng đi.

Tử Vũ, Lý Tịnh thân hình bám trụ trước cuồng phong, đồng thời thi triển luyện khí thuật ngưng kết vũ khí cắm xuống mặt đất, giúp các chiến sĩ Minh tộc bị đẩy lùi bám trụ lại.

Thánh Vương ra tay, một đòn liền đẩy lùi đại quân.

Nghịch Thiên Nhi Hành cũng không chờ đợi, yên lặng một bên quan sát, thân hình thông qua Độn Không thuật mà di chuyển trong cơn lốc gió kia, để lại một vệt lam quang khi di chuyển.

“ Xoẹt”

Một đường đao khí xanh rờn bạo phát từ Vĩnh Hằng Chi Dạ, Huyền Phong Thánh Vương nghiêng người né đi một kích này.

Đao khí không chém trúng Huyền Phong Thánh Vương nhưng lại cắt ngọt đi bức tượng đá lớn, bức tượng ầm ầm đổ vở, từng tảng đá lớn trong cuồng phong rơi.

Nghịch Thiên Nhi Hành một đao không thành, nhưng nhờ một đao này thân ảnh đả tiếp cận được với Huyền Phong Thánh Vương, không một chút dữ lại nâng lên Vĩnh Hằng Chi Dạ cùng y công qua thủ lại.

“ Phanh!! Phanh!!...”

Tại không trung một xanh lục quang mang cùng một xanh lam quang mang cuốn lấy nhau, phát ra kình khí dao động mãnh liệt.

Mất đi Huyền Phong Thánh Vương gia trì thần lực, cuồng phong cũng nhanh chóng yên ắng lại.


“ Bắn tên” Tinh Tinh Hữu Lệ cởi lấy Già Lâu La ngự không bay lượn trên các chiến sỉ của tộc mình.

Theo hiệu lệnh của nàng các cung thủ lập tức giương cung mà bắn, linh hồn tiễn đồng loạt vẻ lên không trung thành một cái đường cong rồi phóng xuống, hàng trăm ngàn mũi tên xanh rực nhộm lên bầu trời u ám.

Nhưng Trăm Thần Chúng và tam đại Thánh Vương cũng không phải ăn chay, họ đả sớm chuẩn bị, thần lực ngưng tụ thành những tấm khiên màu vàng lớn.

Hàng trăm ngàn linh hồn tiễn ở trên không bị một cái tấm khiên lớn cản lại, dưới thần lực mạnh mẽ sóng kình cường đại khuếch tán lại chấn rơi đi những mũi tên này.

“ Nếu là yêu cầu của Đại Nguyên Soái, lảo tử sẽ miễn cưỡng cùng các ngươi chiến đấu. Nhưng không được vướng chân vướng tay” Cùng Hưng Cực Ác một bên nâng lấy Long Nha chạy, một bên nói với đám Đại Tướng phía sau.

Lời dứt dẫm chân tung người về phía trước, Long Nha vung lên hung hăn đập lên một tấm khiên vàng do ba tên trong Thần Chúng ngưng tụ.

“ Keng!!!”

Tiếng thanh thúy vang lên khi Long Nha va chạm với hộ thuẫn, không được bao lâu dưới lực lượng của Cùng Hưng Cực Ác lại vở nát.

Nhưng chính lúc này, từ phía sau hai tên còn lại nâng lấy vũ khí một dài một ngắn đao chém đến Cùng Hưng Cực Ác.

Vì khoảng cách quá gần, cộng thêm Long Nha của hắn vẫn còn đập lên khiên của tên Thần Chúng kia, khiến cho Cùng Hưng Cực Ác nhất thời chưa thể nghênh tiếp.

Song, đả có người giúp Cùng Hưng Cực Ác thay hắn cản lại.

Hàn Phong Lẫm Lẫm mang theo Ngân Diễm chém ra, hàn khí lạnh lẽo nhanh chóng ngưng kết thành băng tinh đem hai tên kia đông kết lại.

“ Ầm!!”

Tung Hoành Thiên Hạ ở phía sau một quyền đánh vở lớp băng tinh kia.

Các Minh tộc đại tướng khác rất nhanh chọn cho mình đối thủ mà chiến đấu.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.