Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2378: Lam Nguyệt ngả xuống



Khoảng khắc tấm mặt nạ phong ấn cuồng chiến sĩ vở nát, toàn thân Tử Vong Nhãn Thân bao phủ trong lửa đỏ, sinh mệnh lẫn linh hồn của Tử Vong Nhãn Thần bị Lam Nguyệt Thánh Vương nhìn rõ mà tiêu vong.

Tử vong đến gần, linh hồn sắp tan biến đi, vô số ký ức lại hiện lên trong đầu Tử Vong Nhãn Thần, như cuộn phim quay chậm hiện lên.

Hắn sinh ra trong Địa Ngục, trong quá trình trưởng thành không biết cái gì gọi là yêu, y chỉ biết cái gì gọi là sinh tồn.Trong cuộc sống chỉ có chém giết, nếu không ăn người khác thì sẽ bị người ta ăn.

Điều kiện tàn khốc đã mài dũa được ý chí và thân thể vô địch trong thế giới địa ngục đày quái vật đáng sợ, và y trở thành một quái vật tỏng quái vật.

Sống lang thang cho đến khi gặp được một thiếu nữ tên là A Vũ, cô ta đến tử bộ lạc Trời Cao Biển Rộng, bộ lạc này đả tiêu tan theo cái chết của vị lãnh tụ.

Thiếu niên vào lúc đó đả biết thế nào là yêu, y không còn lang thang sống trong bộ lạc, y trong loạn thế bảo vệ an toàn cho A Vũ, hi vọng sau này cô ta sẽ hiểu tâm ý của mình.

Nhưng sau đó đệ đệ Trời Cao Biển Rộng là Nghịch Thiên Nhi Hành đả trở về, hắn hiểu ra rằng trong lòng của A Vũ không dễ gì có người khác. Y hểu rằng tình yêu của mình vĩnh viễn không được hồi đáp.

Vong Thần Nhãn cũng không cần hồi đáp từ A Vũ, vì A Vũ hắn đồng ý gia nhập chiến tuyến cùng Nghịch Thiên Nhi Hành thống nhất lại Minh tộc chiến loạn, hắn chiến đấu chỉ vì mộng tưởng của nữ nhân mình yêu.

Vì đạt được lực lượng lớn hơn để có thể giúp đở cho A Vũ, Tử Vong Thần Nhãn tìm đến Ám Ảnh nhất tộc phân chi thấp hèn nhất trong Minh tộc, muốn mượn chú thuật của bọn họ, trở thành một kẻ như những Ám Ảnh nhất tộc.

Kể từ thời khắc mang lấy mặt nạ sắt, Tử Vong Nhãn Thần đả mang chú thuật đáng sợ nhất của Minh tộc, “Cuồng Chiến Phong Ấn”. Chỉ cần chiếc mặt nạ sắt không ngừng bốc cháy, y sẽ không bị đánh bại, cho dù có ngục gả bao lần cũng có thể đứng lên.

Cơ thể đạt được bất tử chi thân, gãy tay đứt chân cũng có thể được hồi phục.

Nhưng chỉ cần mặt nạ bị phá tổn dù bất cứ nguyên nhân nào, y sẽ bị người khác thấy dung mạo của mình, lúc đó sẽ lập tứ thân vong, linh hồn sau khi chết sẽ nát tan, không thể trở về Địa Ngục Giới.

“ Ha ha ha “ Lam Nguyệt Thánh Vương tràn đầy sung sướng, nụ cười đắc ý cất cao, ánh mắt nhìn về tấm mặt nạ đả vở nát, cả thân hình địch thủ đáng gờm của mình đang bị hảo diễm lửa đỏ thiêu đốt và tiêu vong đi.

Lam Nguyệt Thánh Vương lớn tiếng :“ Hãy vĩnh biễn biến mất trong lửa đỏ đi nào!”

“ Tử Vong Nhãn Thần!!”

“ Nhìn bên kia xem!!!”

“ Hay quá! Lam Nguyệt Thánh Vương giết chết một Đại Tướng rồi!!”

“ Đó là Tử Vong Nhãn Thần!!!”

“ Ngài ấy chết rồi!!”

“ Cả người lợi hại như ông ta..”

Động tĩnh của Lam Nguyệt Thánh Vương gây ra để cho chiến trường lân cận hai phe chú ý lấy, phía Thần tộc thì vui mừng sỉ khí đại chấn, còn Minh tộc thì cũng chả vui vẻ gì trước cái chết của một Đại Tướng.

“Mẹ nó thống khoái, như vậy mới chiến đấu chứ! Ha ha ha!” Lam Nguyệt Thánh Vương cười lớn một tràng, xoay người lại nhìn Đại Cật Tử Phương : “Kẻ tiếp theo chính là ngươi! Chịu chết đi”

Đột ngột Lam Nguyệt Thánh Vương biến sắc, vội xoay lưng, bởi hắn cảm nhận được phía sau một nguồn áp lực cực đại, Lam Nguyệt Thánh Vương không ngờ được Tử Vong Nhãn Thần còn chưa tiêu biến đi.

“ Vẫn chưa đến lúc tiêu diệt đâu” Tử Vong Nhãn Thần đáp, tay phải tích tụ toàn bộ sức mạnh trong người mình một quyền đấm ra.

“RẦM!!”

Lam Nguyệt Thánh Vương không cách nào đở được, khoảng cách gần lại vì hắn chủ quan không lường đến, cả thân hình bị một quyền của Tử Vong Nhãn Thần đánh văng đi trong không trung.

“ Phốc xuy!” Lam Nguyệt Thánh Vương phun ra một ngụm máu, trong cơ thể xương cốt gãy vở dưới một quyền vừa rồi.

“ Thoát khỏi phong ấn Cuồng Chiến Sĩ, tự do không thể nào tả nổi. Đáng tiếc là chỉ có thể duy trì trong sát na. Cuộc đời Tửu Vong Nhãn Thần ta đến đây là hết” Tử Vong Nhãn Thần cảm nhận tự do khi thoát khỏi phong ấn giam cầm bấy lâu nay, nhưng lòng cảm khái nuối tiếc khi giây phút đó quá ngắn ngủi.

Như một cái chớp mắt mà thôi, trước khi tan biến Tử Vong Nhãn Thần phóng mắt nhìn về phương xa, nơi đó có người con gái hắn thương yêu, để rồi ý thức nhanh chóng mơ hồ theo cái sát na kia qua đi, thân hình tiêu biến đi.

Một quyền cuối cùng của Tử Vong Nhãn Thần đánh trúng Lam Nguyệt Thánh Vương, đem hắn bức lui trong không trung, hoàn toàn không dừng được thế lui, cho đến khi theo hướng bay khốn đốn tông vào một vách đá núi mới dừng lại được.

“ Hộc hộc!!” Lam Nguyệt Thánh Vương thở dốc, đau thấu xương cốt truyền lại đại não để cho hắn ngập tràn tức giận, giận dữ mắng : “ con mẹ nó!”

“ Tử Vong Nhãn Thần!!” Các Đại Tướng khác cảm nhận được linh hồn của Tử Vong Nhãn Thần tiêu vong mà đau lòng.

“ Huynh đệ!! Ta sẽ không để ngươi hy sinh vô ích!!” Đại Cật Tứ Phương nâng đao mà đi, dùng Độn Không Thuật lao đến vị trí của Lam Nguyệt Thánh Vương.

Tử Vong Nhãn Thần dùng sinh mệnh cuối cùng của mình đánh trọng thương Lam Nguyệt Thánh Vương, cái giá vô cùng đắc đỏ, hắn không thể để cho huynh đệ của minh chết đi một cách vô ích được.

“ Lam Nguyệt Thánh Vương, chết đi cho ta!!”

Một đao này mang theo tất cả sức mạnh của Đại Cật Tứ Phương, cũng mang theo sự giận dữ lẫn bi thương của hắn khi nhìn một huynh đệ khác ngả xuống.

“ Mẹ kiếp!!” Lam Nguyệt Thánh Vương chửi thề một tiếng, vì bất cẩn sai lầm hết sức ngớ ngẩn mà hắn thụ lấy trọng thương nặng nề, bây giờ với thương thế này hắn làm gì là Đại Cật Tứ Phương đối thủ.

Song bảo hắn chịu chết, hắn làm gì cam tâm, lập tức thúc dục trong cơ thể Vô Sắc Giới Thần Lực, mặc kệ cho xương cốt trong người vở nát, chuẩn bị nghênh tiếp.

“ Ầm ầm ầm!!”

Từng tảng lớn nhỏ đá núi vở vụn dưới Vô Sắc Giới Thần Lực của Lam Nguyệt Thánh Vương thả ra.

Lúc này một đao kinh hồng của Đại Cật Tứ Phương đả đến, mang theo thế không cách nào đở được, toàn bộ sức mạnh của y đều dồn vào một đao này, bỏ qua phòng thủ của bản thân, quyết chí sát Lam Nguyệt Thánh Vương.

Nhìn Vô Sắc Giới Thần Lực bao phủ Lam Nguyệt Thánh Vương, khí thế trên người y không ngừng kéo lêm, Đại Cật Tứ Phương hai tay hợp đao linh hồn cùng vũ khí hòa hợp làm một thể.

“ Xoet!”

Đao quang chém ra cắt đứt hư không mà đi, lướt đến vị trí của Lam Nguyệt Thánh Vương mà va chạm.

“ UỲNH!!!”

Vách núi không ngừng sụp đổ, khí kình mãnh liệt không ngừng bạo phát ra ngoài, những đá tảng rơi xuống bị chấn vở nát khi lọt vào giằng co giữa Lam Nguyệt Thánh Vương cùng Đại Cật Tứ Phương.

Song mắt thường có thể thấy Lam Nguyệt Thánh Vương đả thế yếu, Đại Cật Tứ Phương nâng đao không ngừng tiến sát một cách chậm rãi, bức phá đi Vô Sắc Giới Thần Lực kiên cố của y.

“ Để ta giúp huynh!!”

Từ phía sau một thanh âm khác vang lên, đến tai của Đại Cật Tứ Phương thì vui mừng hoan hỉ, còn để Lam Nguyệt Thánh Vương nghe được chẳng khác nào là bùa đòi mạng

Tinh Tinh Hữu Lệ không ngừng dùng Độn Không Thuật rút ngắn khoảng cách, động tĩnh của Tử Vong Nhãn Thần gây ra nàng cũng chú ý đến, cũng thấy rõ được Lam Nguyệt Thánh Vương bị thương.

Cho nên nhất thời buông bỏ chiến đấu với Thần Nhãn, nhân cơ hội mà Tử Vong Nhãn Thần dùng sinh mệnh đổi lấy, quyết không cho phép Lam Nguyệt Thánh Vương có thể sống sót được.

“Không xong! Lam Nguyệt không ổn rồi!” Thần Nhãn nhìn thấy Tinh Tinh Hữu Lệ rời đi thầm kêu không tốt, nếu có thêm ả nữ tử kia Lam Nguyệt khó mà chiến đấu tiếp, khả năng bị giết là rất cao.

“Ngươi lo cho bản thân mình đi, lão già!! Phun độc” Quỷ Mị Sâm Lâm khống chế Ác Mộng Đại Xà đem độc dược từ trong các đầu rắn lớn phun, quyết không cho Thần Nhãn trợ cứu.

Mệnh khí bị vở nát, tình thế hung hiểm vô cùng, nhưng hắn có Mộc Vô Biểu Tình chữa trị, lại dùng lấy tiên đậu. giúp cho xương cốt vở nát trong cơ thể được liền lại nhanh chóng, mà theo hắn khôi phục thì mệnh khí Ác Mộng Hạp cũng được chữa trị

“ Xèo xèo!!”

Độc dịch từ những miệng rắn phun đến, trong không trung tỏa ra tanh tưởi khí tức lẫn lực ăn mòn đáng sợ.

“ Ngươi chỉ cần ở lại nơi này!!” Bất Văn Bất Vấn nhìn Thần Nhãn né tránh được tất cả các đạo độc dịch phun đến, lại nâng Ngục Ảnh mà lao đến công kích Thần Nhãn, không cho hắn cơ hội giải cứu Lam Nguyệt Thánh Vương.

“ Không xong!!” Lam Nguyệt Thánh Vương bất an thốt lên, khi thấy một căn Linh Hồn Tiễn từ xa lao đến, hắn chỉ biết chửi ầm lên nhưng không thể làm gì được, có khổ mà không biết kêu ai.

Vốn Lam Nguyệt Thánh Vương đả gian nan chống đở trước Đại Cật Tứ Phương, bây giờ có thêm sự trợ giúp của Tinh Tinh Hữu Lệ, như một lẻ thường tình sự chống đối của y cũng yếu ớt như tờ giấy bị sắc bén vũ khí đâm xuyên.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.