Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2380: Cùng Thiên chi chiến



“ UỲNH!!!!!”

Cường quang chói lóa như mặt trời bạo phát, tiếng nổ khinh thiên kịch địa, khí lưu loạn xạ lan tới mặt đất lẫn không gian, kiến trúc tại Thần Vực trên mặt đất hoành thành đều nổ tung lên, kim phấn bắn ra bốn phía.

“ Phốc phốc!!!”

“ Ah!!!”

“ Mẹ kiếp!! đây là gì chứ!”

“Mau bám trụ!!”

“ Phốc xích!!”

Theo cơn sóng kình quét ra thổi tung đi những kẻ trong phạm vi công kích, đem hất tung hết thảy mọi thứ.

“Kẻ này!!!”

Dẫm nát mặt đất bên dưới, cả người Thiên đứng trong một cái hố nông, xung quanh toàn là một mảnh phế tích đổ nát, tay cầm Huyết Mâu ánh mắt nhìn trên thân ảnh phía trên kia mà máu huyết hắn sục sôi lên.

Đôi mắt bên trong vốn tràn đầy giận dữ giờ đây có thêm sự hưng phấn, đả từ lâu lắm rồi hắn không nhớ được kẻ nào có thể để cho hắn có được cảm giác như bây giờ. Một kẻ mạnh có thể để hắn thật sự dốc hết sức ra tay.

“ Yaaa”

Thiên gầm thét, thần lực trong người bàng bạc tuôn ra, Vô Sắc Giới Thần Lực không như trước kia lan tỏa mà hội tụ trên Huyết Mâu, như lưu tinh Thiên lần nữa lao lên thiên không, một lần nữa sử xuất ra vũ khí của mình đâm đến đối phương.

Ngay khoảnh khắc Thiên đem Vô Sắc Giới Thần Lực thả vào bên trong Huyết Mâu, một luồng thao thiên vô tận hung thần chi khí, sát khí dày đặc từ huyết sắc trường mâu tản mát ra.

Huyết Mâu trên tay Thiên, tại viễn cổ thời đại đả đoạt đi vô số tính mạng của những cường giả, sát khí bạo phát như có vô tận oan hồn ở gào rít giận dữ.

“ Graooo!!”

Hai đầu hắc long trái phải mà lao đến công kích, cả người phủ bọc lên Vô Sắc Giới Thần Lực như hai cái gọng kèm từ xa công kích, sắc nhọn dữ tợn răng nhọn có thể phá hủy cứng rắng nhất vũ khí chực chờ đem Đế Thiên An phía trước xé xát đi.

“ Phanh!! Phanh!!”

Nhìn đến lại gần hai đầu hắc long, Đế Thiên An dể dàng né tránh được công kích, ngược lại còn tung hai quyền mạnh mẽ đánh văng đi.

Nhưng đánh đi được song đầu hắc long, Thiên ở sau đả mang theo Huyết Mâu đến trước mặt, nhanh như thiểm điện đâm đến.

“ Ầm!! Ầm!! Ầm”

Lực lượng hủy diệt công kích lên cơ thể Đế Thiên An

“ Thần Đế Thủ Hộ!!”

Theo tiếng quát của Đế Thiên An, một tôn pháp tướng cao hơn mười mét ngưng tụ, lực lượng cường đại dồn nén bên trong, cản lại một mâu của Thiên.

“ Vỡ cho ta!!”

Thiên lực lượng bùng nổ, từ Huyết Mâu bắn ra một đạo hủy diệt lực lượng, tàn phá hết thảy mọi thứ xung quanh, đem lực lượng cuồng bạo này từ Huyết Mâu đang cắm lên tôn hư ảnh của Đế Thiên An, chấn vở đi.

“ Crac cracc!!”

Bể nát như pha lê, hư ảnh của Đế Thiên An ngưng hiện liền bị Huyết Mâu đâm vở, Huyết Mâu đâm xuyên qua đó, thẳng một đường lao nhanh đến thân thể Đế Thiên An bên trong.

“ KENG!!!!”

Một tiếng đinh tai kim thiết vang lên ngay sau đó, không hề có cảnh tượng Huyết Mâu sẽ xỏ xuyên qua cơ thể Đế Thiên An, mà mũi mâu sắc bén không cách nào xuyên thủng qua da thịt hắn.

Tại y phục bên trên để lại hoa lửa không ngừng bắn ra, dưới lớp y phục đứt rách đó là một lớp vảy rồng tím vàng hiện ra.

Một kích không thành, Đế Thiên An nhân cơ hội này một tay vươn ra bắt lấy Huyết Mâu, một cước nhanh như thiểm điện giáng lên.

“ Bành!!!”

Thiên văng ngược về sau, tại không trung rơi thẳng xuống đại địa bên dưới, trực tiếp đem một tên Minh tộc chiến sĩ đè chết, mặt đất lại nứt thành một cái hố nông.

“ Vù!!”

Huyết Mâu từ tay Đế Thiên An ném mạnh xuống vị trí của Thiên.

Dưới mặt đất, Thiên đem tay vươn ra tóm chặt lấy Huyết Mâu lao đến.

“ Thân thể của hắn cứng rắn đến ngay cả Huyết Mâu cũng khó mà đâm thủng” Thiên đem Huyết Mâu trở đầu mủi thương lại, trong đầu nhớ lại không lâu trước giao thủ, lại nói : “ lâu lắm rồi mới có kẻ đả thương ta như ngươi! Đả bao nhiêu năm? Ta cũng không nhớ rõ! Tiếp tục nào! Lấy ra vũ khí của ngươi đi”

Đế Thiên An ở trên không trung chậm rãi hạ xuống, cất lời : “ Bản Đế nếu dùng binh khí, ngươi tất chết! hơn nữa chết rất nhanh chóng”

“ Ha ha ha!!” Thiên cười lớn lên , nói : “ là ta sơ sót! Nhưng muốn giết ta, ngươi làm không được đâu?”

Lời dứt, hắn lại lần nữa lao đến công kích Đế Thiên An.

Bản thân vốn là một gả chiến sĩ, chiến đấu là bản năng say trong máu huyết của hắn, nhưng vì hắn quá cường đại, kẻ địch của hắn đả chết hết cả. 10 vạn năm qua không còn ai có thể cùng hắn đọ sức được nữa.

Bây giờ một Đế Thiên An có sức mạnh cường đại không kém cạnh gì hắn, làm sao mà không kích thích chiến ý đả ngủ say trong người hắn được.

Thiên tung người nhảy lên, Huyết Mâu hai tay hợp nắm công kích, hai đầu song long lại xuất động công kích từ hai hướng bắt đồng, vây ép lấy đối thủ của mình, chiến ý sát ý đều đẩy lên.

Giờ khắc này, Thiên chỉ có một cái ý niệm đó là đem tên đối thủ phía trước, tại chiến đấu bên trong hủy diệt.

Đế Thiên An lại nâng quyền hóa giải, song cước tung ra, quyền cước mang theo lực lượng khổng lồ để lại trong không trung ầm ầm tiếng nổ, đem từng chiêu từng thức của Thiên bài trừ.

Sấm nổ liên hồi, cả Thiên và Đế Thiên An không bận tâm đến những thứ xung quanh mình, đánh đến hôn thiên địa ám, kình khí dư lực lan tỏa khắp nơi, những kẻ nào xui xẻo lọt vào trong phạm vi công kích liền bị dư uy hoặc cả hai mạt sát không một chút thương tiếc lẫn nhân nhượng.

Thiên là một cái thuần túy chiến binh, hắn cho dù 10 vạn năm rất ít ra tay, nhưng bản năng chiến đấu đả ăn sâu vào trong người hắn, càng chiến hắn càng mạnh mẽ.

Nhưng Đế Thiên An cũng không kém cạnh, tích tụ võ học công pháp chiêu thu thủ hạ của các thế giới, để cho hắn có kinh nghiệm lẫn kiến thức phong phú, thủ đoạn củ hắn tầng tầng lớp lớp.

“ Bành!!”

“ Bành!!”

“ Bành!!”

Chỉ là dư uy cũng đủ cho các Đại Thần lẫn Thánh Vương ăn mệt, chiến trường hai bên đả ngưng lại trong chốc lát. Giờ phút này bọn họ đều tập trung ánh mắt, ngưng mục mà nhìn về hai đại cường giả giao tranh.

Một là chủ của tộc Thần, Viễn Cổ Thần đả sống 10 vạn năm qua, là tồn tại áp đảo độc bá 10 vạn năm qua- Thiên.

Kẻ còn lại chính là phản Thần liên quân một thành viên, một kẻ uy danh lẫn chiến tích tuy không vang dội bằng Thiên, nhưng sức mạnh thể hiện ra ai nấy đều không dám khinh thị, Đế Thiên An.

Chiến đấu trong, Thiên không ngừng huy Huyết Mâu phối hợp cùng song long dồn ép Đế Thiên An. Công qua thủ lại ngàn chiêu có hơn, chiến trường của cả hai chiến đấu càng trở nên tan hoang tiêu điều.

“ KENGGGGG!!”

Huyết Mâu lần nữa tại trong tay Thiên đâm lấy ngực Đế Thiên An, lực lượng cuồng bạo từ Huyết Mâu tản phá bữa bãi, đem y phục trên cơ thể hắn chấn vở nát, để lộ lớp vảy rồng tím vàng bao phủ toàn thân.

Một tay bắt lấy Huyết Mâu, bàn tay hắn đả không còn như trước nhân dạng mà là long trảo sắc bén, nắm giữ lấy Huyết Mâu. Cả thân hình Đế Thiên An bị Thiên đẩy lùi trên mặt đất, cày xới lên một con mươn nhỏ.

“ Grao!!”

Hai đầu hắc long gào lên một tiếng, cái miệng dữ tợn lao đến người Đế Thiên An trái phải đánh tới, bàng bạc Vô Sắc Giới Thần Lực đột nhiên từ hai đầu hắc long phần đầu bùng nổ mà ra, tức khắc như tia chớp đột nhiên cắn lên Đế Thiên An đôi cánh.

“Bắt được ngươi!!” Thiên hưng phấn nhìn lấy, tàn nhẫn quát : “ Xé!!”

Hai đầu hắc long theo tâm niệm Thiên khống chế, muốn đem đôi cánh tím vàng kia xé nát đi.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.