Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2387: Đế Đan thành



“Độp… độp…”

Một trời đan viên rơi xuống , phát ra những tiếng vang vô cùng thanh thúy, rơi vào tai những kẻ bên dưới.

“ Sưu!!!”

Một cái bóng ảnh hỏa hồng lao nhanh đến trên thương khung, để lại một vệt hỏa hồng, chính là Mộng Cầm, nhanh nhất có thể đem những toái đan đoạt lấy.

“ Ha ha ha! Quá sung sướng! thiên đường à!” Mộng Cầm cười lớn, thân ảnh không ngừng đem từng viên toái đan kéo đến gần.

“ Lên!!” Tùy Phong Khởi Vũ, Thương Bạch Đích Kiểm, Khổng Tước… từng người nhìn thấy Mộng Cầm làm ra động tác, ngẩn người trong sát na, sau đó không ai bảo ai lập tức phóng người lên tranh đoạt.

“ Bọn ngươi dám! Có biết đây là đồ của ai không hả?” Mộng Cầm một bên thu thập, một bên quát mắng: “ có tin ta đốt chết các ngươi không!”

Lời đe đọa của Mộng Cầm hiển nhiên làm cho không ít kẻ tranh cướp sợ hãi, dù sau viễn cỗ thần cầm là Viễn Cỗ Thần cùng vơi Ứng Long và Thiên tồn tại, hiển nhiên không ít kẻ chùn chân.

Tuy nhiên cũng không phải ai cũng bị lời cảnh cáo của Mộng Cầm làm chùn chân.

“ Đốt! ta sợ ngươi ư?” Thương Bạch Đích Kiểm không chút sợ hãi, cả người không ngừng dùng Độn Không Thuật tranh cướp.

“ Đồ tham ăn!” Tùy Phong Khởi Vũ cũng nào kém cạnh, ra sức thu lấy đan dược.

Khổng tước ở một góc thương khung bay lượn, cười nói : “ sao lại có thể thiếu phần của ta được”

“ Tiểu đệ xin một ít nhé” Vũ Canh tung người lên không trang cướp.

Càng ngày càng nhiều thân ảnh phóng xuất lên không.

Đan lạp tuy không được coi là đan dược nhưng sự hình thành của nó là do năng lượng tinh thuần ngưng tụ, nếu phục dụng vào cơ thể cũng đem lại những lợi ích không nhỏ

Cơn mưa đan này kéo dài năm phút liền nhanh chóng kết thúc, toàn bộ đều bị những kẻ có thực lực cao cường thu gom hết, chỉ một lượng nhỏ mới đến tay những kẻ khác.

“ Thiệt là sung sướng! đả quá đi!!” Na Tra cầm trên tay mình chừng mười viên đan dược hưng phấn.

“ Ta được chín viên, quá đả” Tiểu Hồ con mắt tròn xoe, từ trong ngực áo mình lấy ra từng viên như long nhãn màu xanh lục lại vươn vấn hỏa diễm, nồng đậm sinh mệnh lực cùng hương thơm tản ra ngoài.

“ Đúng!! Đúng! Phải chi thúc ấy nhiều luyện thêm vài lần là được” A Xuyên cười híp mắt, đem một viên đan nhét vào mình ăn lấy.

Ngay lập tức cả cơ thể hắn khẻ run rẩy, từ trong cơ thể lực lượng không tự chủ mà thoát ra, cả gương mặt biểu hiện như lọt vào thư sướng.

“ Luyện một lần đả khiến vạn dặm tiêu điều, vài lần cho các ngươi, chỉ e thế gian đều xong rồi!” Nguyên Nghĩa lắc đầu mà nói, hắn cũng tham dự vào đoạt đan nhưng số lượng thua xa những kẻ khác.

“ Ukm! Nói không sai! Một lần đả kinh khủng như vậy, thêm vài lần chỉ e thế gian không còn sinh linh cho y luyện đan đâu” Tiêu Dao Tử cầm trên tay mình ba khỏa đan dược, lại nhìn ba tiểu quỷ bên cạnh thầm nói : “ Sao ta lại thua bọn nó nhỉ?”

“ Bọn khốn! bản thần điểu vất vả phụ giúp ca ca luyện đan, bọn các ngươi lại dám cướp đan của ta, không muốn chết liền giao nộp đan ra” Mộng Cầm đem dan dược thu vào không gian của mình cất đi, đảo cánh đến những kẻ thu thập đan mà bắt chẹt.

“ Vất vả! ngươi luyện đan ăn đồ không ít, mới bị khu trục, hơn nữa đan này là của ngươi ư? Là trên trời rơi, muốn lấy, nằm mơ đi” Thương Bạch Đích Kiểm tính tình táo bạo không chịu thua thiệt nói.

“ Đồ này, ta lấy, ngươi đừng mơ!” A Lam đáp lại, thân hình nhanh chóng hóa điệp bay

Đám người quen thuộc với Mộng Cầm hiển nhiên nhận rõ tính cách của nàng, đồ tốt đả vào túi làm gì có chuyện để tham ăn kia lấy đi.

Mộng Cầm tức giận, miệng lại phun ra một ngụm lửa lớn : “ Tức chết ta!”

Âm thanh náo nhiệt của những kẻ tranh cướp liền im bật đi, không ít kẻ rùng mình, lông tơ dựng đứng cả lên.

Đột nhiên giữa đám mây chậm rãi vỡ ra một cái khe hình tròn. Bên trong cái khe này vẫn là một màu đen như mực, giống như hố đen có thể cắn nuốt tất cả vậy.

“Oành…”

Hỏa đỉnh khổng lồ chừng trăm trượng đột nhiên run lên bần bật. Một cột sáng khổng lồ phóng mạnh lên trời cao, như muốn đâm thủng tầng tầng lôi vân, càng khiến cho mây đen vần vũ liên hồi.

“ Thì ra đó mới là đan dược chính!”

“ Chúng ta lấy lẻ nào là thải đan!”

“ Trời ạ, quá điên cuồng đi!”

“ Phế đan mà cũng lợi hại như vậy, vậy đan chính thì thế nào chứ?”

“ Đó mới là đan dược chân chính của đại nhân luyện ra ư?”

“ Quá điên cuồng!!”

Một tia sét màu đen lớn chừng cánh tay từ trên bắn mạnh ra, để lại tiếng nổ vang dội trong thiên không, rồi lướt nhanh về phía quầng sáng.

Nhìn tia sét cũng không quá lớn nhưng đám người bên dưới ai nấy đều hoảng sợ lùi lại, kiếm cho mình chổ nấp an toàn, bởi bọn họ cảm nhận rõ được sự hủy diệt đáng sợ bên trong cái tia lôi điện đen ngòm kia.

“Ầm!”

Tia sét đen rốt cục bổ mạnh xuống quang đoàn thai noãn, hai bên va chạm, bão năng lượng hủy diệt lấy điểm tiếp xúc làm trung tâm mà trào ra xung quanh.

Không gian ở mảnh thiên địa này chợt vỡ vụn ra thành từng mảnh như những tấm kính bị đập nát vậy.

“Ầm… Ầm… Ầm…”

Mây đen vần vũ trên bầu trời, tầng tầng hắc vân giống hệt như một con cự mãng đang điên cuồng gầm rú, thể hiện sự hung hãn của thiên uy vô thượng.

Có không ít người vội vàng thụt cổ, như sợ luồng hắc lôi kia sẽ đánh vào đỉnh đầu của mình bất cứ lúc nào vậy.

“ Mẹ ơi!!”

“ Rốt cục là cái thứ đáng sợ gì vậy!!”

“ Viên đan kia là thứ quỷ gì?”

“ Đáng sợ quá! Bị đánh trúng sẽ chết!”

Đám người bên dưới nhìn mà tê dại da đầu, chứng kiến cơn bảo năng lượng, cùng không gian đổ vở kia ai mà cũng sợ run lên.

"Rầm… Rầm… Oành.."

Vô số đạo hắc sắc lôi đình giống như những con hắc xà đen tuyền quấn quanh quang trụ, sau đó tiếp tục giáng xuống bên dưới.

Dưới trận mưa oanh kích kinh thiên động kịa ấy, Thần Vực Đảo cũng phải rung chuyển liên hồi, vô số tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên không ngớt. Cơn bảo năng lượng hình thành tại không trung quét ra tàn phá bừa bãi trên không.

Quang đoàn thai noãn dưới cơn mưa lôi điện mà vẫn không rách vỡ, ngược lại lôi điện không ngừng được hấp thu vào trong quang đoàn sáng rực ấy. Trận mưa oanh kích kéo dài chừng mười mấy phút đồng hồ đã dần dần có xu thế yếu đi.

Ngay khi lôi kích đã dần yếu bớt, một tiếng "răng rắc"khe khẽ vang lên, truyền ra từ bên trong thai noãn. Một cái rãnh nhỏ hiện ra, rồi sau đó lan nhanh ra khắp bề mặt.

Bất chợt, một tia sáng sắc nhọn như chông chợt lóe lên từ khe nứt trên vỏ trứng...

“Ầm…”

Một đạo lôi điện từ trên bầu trời chợt bổ xuống một đòn cực mạnh lên trên thai noãn, khiến cho toàn bộ khe nứt trên thai noãn vỡ vụn, rồi nổ tung.

Trong nháy mắt đó, dược hương thơm ngát đã tràn ngập không gian, phiêu đãng trong không gian và ngưng tụ thành đủ loài kỳ hoa dược thảo trải rộng khắp trời, tạo nên một cảnh tượng cực kì kinh ngạc.

Thân hình Đế Thiên An nhanh như chớp đả xuất hiện trước một luồng ánh sáng, không cho viên đan được của mình cơ hội chạy trốn, lập tức đem một đạo linh hồn ấn ký điểm lên một cái hư ảnh bé trai.

Theo đạo ấn ký này xuất hiện, thân thể nó chợt run rẩy rồi nhanh chóng hóa thánh một dược hoàn to như long nhãn, đủ loại hương thơm lượn lờ quanh viên đan dược, mà hình thái lại là hư ảnh bé trai.

“ Đế Đan!!” Đế Thiên An cười lên, thần sắc tràn đầy vui mừng.

Viên đan dược trên tay hắn chính là hàng thật giá thật một viên Đế Đan.

Đế Đan muốn luyện thành trước cần yêu cầu dược liệu lớn, ngoài ra còn cần năng lượng khổng lồ chu cấp. Và đặc biệc nhất không thể thiếu đó chính là nguyên khí trong thiên địa mới có thể tạo thành.

Đế Thiên An là Đế phẩm Luyện Dược Sư, sỡ hữu Đế Viêm điều kiện cần hắn đả có, khi trong nội thế giới của hắn có đầy đủ các hạt giống linh dược bảo lưu, chỉ cần hắn dùng Sinh Linh Chi Diễm thôi thúc liền có các dược liệu cần cho luyện đan.

Điều kiện đủ chính là năng lượng thiên địa và nguyên khí, tại thế giới này đều đáp ứng cho hắn để luyện thành Đế Đan.

Nguyên khí tại Đấu Phá Thương Khung có thể thiếu thốn, nhưng tại Võ Canh Kỹ thì không thiếu chút nào. Chính vì thế mà Đế Thiên An mới quyết định mở lò luyện một viên Đế phẩm đan dược.

“ Tốt lắm!” Đế Thiên An nhếch môi cười lấy, thu hồi lại hỏa đỉnh, đợi đến khi không còn trong thiên địa, liền đem Đế Đan ăn lấy.

Ngay lập tức, khổng lồ lực lượng trong Đế Đan bạo phát mà ra, tràn khắp cơ thể Đế Thiên An, đến bao nhiêu lực lượng bị huyết mạch hắn hấp thụ.

Từ cơ thể từng đạo ba động khủng khiếp năng lượng không ngừng phát ra.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.