Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2386: Mưa đan dược



Thời gian mười ngày, chậm rãi mà qua.

Đại chiến đả kết thúc, nhưng đại quân Minh tộc vẫn chưa có rời đi, mà an ổn tại Thận Lâu sinh hoạt bên trên.

Dù sao bọn họ tiến đánh Thần Vực là Thận Lâu, hiện giờ chủ nhân của cự thuyền lại bận luyện đan, cộng thêm trên thuyền chả khác nào là một tòa thành thị phồn hoa cả, dư sức chứa các chiến sĩ Minh tộc.

Trước kia vì đại chiến bọn họ không có quá nhiều thời gian mà khám phá, chỉ tập trung một chổ, bây giờ đại chiến kết thúc, lại chờ đợi vị kia kết thúc việc luyện đan của mình, tại chốn thành thị trên tàu này mà khám phá những thứ mới mẻ, chờ đợi thành quả của chiến thắng.

Trong mười ngày này, ai nấy cũng đều đả làm quen được sức nóng từ hỏa đỉnh trên bầu trời truyền lại, đồng thời không ít kẻ thỉnh thoảng lại đem mắt nhìn lên thương khung, có kính nể có sợ hãi cũng có tò mò.

Công việc luyện dược đối với Đế Thiên An đả quá quen thuộc, lại có Đế Viêm trợ giúp, sau khi đem hàng vạn gốc dược liệu tinh luyện ra, tiếp theo một bước chính là đem những dược liệu tinh luyện này dung hợp lại, dung đan ngưng hình.

“Ông… ông…”

Từng luồng sóng năng lượng kinh người trong dược đỉnh khuếch tán ra, thậm chí cả hỏa đỉnh cũng bị chấn đến nỗi phát ra những âm thanh.

Khiến cho những kẻ bên dưới bị động tĩnh trên bầu trời mà chú ý mà to nhỏ bàn tán.

Ngay lúc này, thủ ẩn của Đế Thiên An biến hóa, chợt hét lên một: “Thiên địa chi lực, nghe hiệu lệnh của Bản Đế! Tụ!”

Nương theo tiếng quát của Đế Thiên An thì trong phiến thiến thiên địa này hiện ra trận trận cuồng phong, thiên địa năng lượng tựa như phô thiên cái địa mà tụ tập về phía hỏa đỉnh của hắn.

Đến cuối cùng hấp lực mà nó tạo ra đã tạo thành năng lượng phong bạo, điên cuồng gào thét ở phía chân trời, đến cuối cùng đều bị nuốt hết vào trong hỏa đỉnh.

Những cây cối trên Tịnh Thổ nhanh chóng khô héo đi, sinh cơ đều bị rút vào bên trong, trở thành năng lượng cung cấp cho viên đan dược của Đế Thiên An.

Tại bầu trời, hỏa đỉnh tỏa ra khủng khiếp ba động năng lượng, để cho những kẻ bên dưới không thể không hiện lên vẻ ngưng trọng trên gương mặt. Nếu mà cái hỏa đỉnh này mà nổ tung thì những người ở đây đa phần sẽ chết hết, cho dù không chết thì cũng không tránh khỏi kết cục trọng thương.

“Thiên địa năng lượng trong phương viên vạn dặm này đã bị hấp thu đến mức gần như không còn chút gì.”

“ Đáng sợ quá! Đến cả sinh cơ cũng bị hút đi!!”

“ Rốt cục là luyện cái thứ gì vậy!!”

“ Quá kinh khủng! nếu kéo dài Thần Vực sẽ trở thành hoang mạc cả”

“ Đúng là mở rộng tầm mắt mà!”

“ Thật chờ mong! Viên đan dược kia xuất thế!”

Thanh thế luyện đan đáng sợ như thế đã khiến cho không ít kẻ phải nuốt khan. Bọn họ chưa từng nghe nói đến chuyện khi luyện đan phải cần thu nạp năng lượng thiên địa, lại tạo ra động tĩnh đáng sợ như vậy.

Việc cướp đoạt năng lượng này kéo dài ba ngày. Đến trưa ngày thứ ba, cả đám người ở Thần Vực đột nhiên cảm giác được năng lượng phong bạo đang gào thét trên bầu trời bỗng nhiên trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

Ngẩng đầu nhìn lên thì đã thấy đạo long quyển phong khổng lồ lúc trước đã tiêu tán một cách lặng yên. Trong khi đó, cái hỏa đỉnh khổng lồ, kích cỡ chừng mấy trăm trượng lơ lửng trên bầu trời vào giờ phút này lại đang phóng xuất ra năng lượng ba động kinh người.

Tịnh Thổ giờ đây chỉ còn là một thơi thê lương, tiêu điều lẫn hoang tàn, thảm thực vật trên đảo khô héo, linh khí trong đất trời và cả thần lực đả bị rút cạn đi. Mà không chỉ mỗi Thần Vực, ức vạn dặm xung quanh đều chung số phận.

Linh hồn cấp bậc Thiên cảnh Đại viên mãn có thể điều khiển thiên địa năng lượng trong vòng ngàn dặm. Nhưng Đế Thiên An linh hồn lực lại là Đế cảnh đỉnh phong, hắn điều động thiên địa năng lượng trong phạm vi xa hơn rất nhiều.

Sau khi thôn phệ năng lượng khổng lồ rót vào, năng lượng bên trong hỏa đình vốn đang từ trạng thái dịch thể liền bắt đầu tan ra. Nơi trung tâm của năng lượng dịch thể bắt đầu hình thành một quang điểm nhỏ xíu một cách chậm rãi.

"Ầm… Ầm… Ầm! "

Sau khi quang điểm xuất hiện được chốc lát, bầu trời đang trong xanh bỗng nổi lên mây đen cuồn cuộn, bóng tối nhanh chóng bao trùm khắp cả phiến đại địa, cùng với đó là vô tận lôi đình màu đen mang theo lực lượng hủy diệt ầm ì như muốn xuyên thủng những tầng mây.

“ Nhìn kìa!!”

“ Sao lại mây đen!!”

“ Đang yên đang lành mà!!”

“ Lẻ nào là Thần tộc giở trò!!”

“ Bọn chúng không có cái lá gan đó đâu”

“ Rốt cục là chuyện gì xảy ra”

“ Lẻ nào là Truy Nhật của tộc Thần làm ra!”

“ Hắn dám! Bản thần điểu làm thịt hắn ngay!”

Bầu trời vốn đang là ban ngày, lại đột nhiên trở nên âm u, mây đen trên trời đang ngưng tụ bao phủ lên toàn bộ , có thể ảnh hưởng thiên tượng chỉ có thể là tộc Thần, mà kẻ để cho nhiều người nghĩ đến chính là Thần tộc Lôi bộ Đại Thần, em trai của Khổng Tước- Truy Nhật.

“ Không phải ta!” Truy Nhật nhìn trên bầu trời phía trên, lôi đình rít gào mà lắc đầu.

Khổng Tước đứng bên cạnh đệ đệ mình, nói : “ ta biết!”

Đại chiến qua đi rất nhiều Thần tộc tinh anh ngả xuống, Truy Nhật là một trong những kẻ tộc Thần may mắn còn sống, sự may mắn của hắn đến từ chính vị tỷ tỷ mà mình đả từ bỏ kia.

Trong đại chiến, nàng mục tiêu chính là đứa em trai này của mình, cùng Truy Nhật triền đấu, với áo giáp trên người nàng hoàn toàn không lo sợ lôi điện của y, thành ra đánh cho em trai mình một trận nhừ đòn, tuy ăn hành SML bởi chị nhưng cũng chính vì thế mà hắn không như những Đại Thần khác thân vong.

"Ầm ầm ầm…" Những tiếng sấm trầm thấp khiến cho không ít người cảm thấy hoảng sợ, đan lôi khủng bố như thế này là lần đầu tiên bọn họ chứng kiến trong đời.

Mây đen tràn ngập, từng đạo ngân mang to như cánh tay từ trong mây phóng ra, quang mang chói mắt làm cho thiên địa đang ảm đạm vì thế mà sáng bừng lên.

“ Là viên đan kia ảnh hưởng đến thiên tượng!” Truy Nhật lẩm bẩm : “ quả là đáng sợ”

Hắn mặc dù là Lôi bộ Đại Thần, thần lực là lôi điện, nhưng mà lôi hải bên trên, lôi điện tích tụ kia thậm chí còn mạnh mẽ hơn xa hắn nhiều.

“ Lấy máu của Thiên và Ứng Long, hàng vạn gốc linh dược làm dược, lại lấy ngàn vạn dặm năng lượng trong đất trời! viên đan này đúng là…” Phục Hy ở một góc trên Tịnh Thổ vuốt râu nhìn bầu trời phía trên mà cảm khái.

“ Hắc hắc hắc! mau xuất thế đi nào!” Mộng Cầm ở Thiềm Cung phía trên, con mắt tràn đầy hưng phấn chờ mong vô cùng nhìn trên cao thương khung.

“ Đáng sợ quá! Lôi điện kia thật đáng sợ!”

“ Ukm! Ta cảm nhận được mình sẽ chết nếu bị nó đánh trúng!”

“ Áp lực mạnh quá đi!”

“ Có thể dẫn động thiên tượng thế này, viên đan kia thật đúng là đáng sợ”

Theo thời gian trôi qua, không khí bên dưới càng ngưng đọng, tất cả mọi người tuy kinh sợ với thiên uy bên trên, nhưng ai nấy đều không nén được tò mò mà phóng mắt dõi nhìn.

"Oanh!"

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện mây đen, lôi đình như một con ngân xà xuyên qua từ trong tầng mây, một lát sau, trên tầng mây ngưng tụ đến lại là một màu đen cực kỳ thâm thúy.

Khí đen tràn ngập bầu trời, bên trong thỉnh thoảng lại có những tia chớp lóe lên. Khi mắt người tiếp xúc với màu đen thâm thúy kia, giống như ngay cả linh hồn đều sẽ trở nên run rẩy.

Cả mảnh thiên địa này đều trở nên yên tĩnh, không hề có bất kỳ tiếng sấm nào vang lên. Nhưng chính cái sự yên tĩnh này mới làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Đế Thiên An ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn những đạo lôi đình màu đen trên trời, cười nói : “ đến tốt lắm!”

Hắn vung tay áo lên, nắp hỏa đỉnh liền lập tức bay ra chỗ khác, cùng với đó là một hỏa diễm quang đoàn mang theo dược hương nồng đậm nhanh chóng tỏa ra khắp nơi, sau đó ngưng tụ lại thành vô số khỏa châu thể mầu sắc bất đồng, đến cuối cùng rơi xuống đầy trời tựa như là một cơn mưa đan dược vậy.

Chứng kiến thần tích như thế, vô số kẻ bên dưới ngây ngốc ngẩn người ra.

“ Mẹ ta ơi!!” Vũ Canh nhịn không được bật thốt lên khi thấy cơn mưa đan dược rơi xuống, hắn vạn lần không nghỉ đến sẽ có một màn này.

“ Mưa.. mưa đan!! Tiểu Hổ ta, nằm mơ phải không?” A Xuyên dụi mắt mình thần sắc khó mà tin được.

“ Này…!!!” A Xuyên há hốc miệng mà nhìn xem một màn kia.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới