Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2494: Hạ Quãng Nguyên cứu giúp Tử Phong



Cường quang mãnh liệt xuyên vào thân thể Đế Thiên An, bất quá Đế Thiên An vận dụng không gian chi đạo đem dời qua không gian khác.

Đột ngột, vạn trượng tinh quang chói lòa bộc phát ra từ thân thể Đế Thiên An, chiếu sáng cả tinh không.

Liền ngay sau đó toàn bộ vùng không gian thay đổi, tinh không hỗn độn như dao động, trong cái ngắn ngủi một phần trăm sát na, cả một vùng tinh không tiêu thất.

Kể cả Long thể khổng lồ to lớn của Đế Thiên An.

“ Đây là...nội thế giới” Quãng Nguyên liếc mắt liền phát hiện ra không đúng, đến cảnh giới như hắn liền nhìn thấu tỏ mọi việc, hiện giờ hắn đã bị đối phương dời vào một vùng không gian khác, là thiên địa của kẻ kia.

“ Kể từ giây phút ngươi bước vào thế giới của Bản Đế, ngươi chỉ có tử vong! Thiên cũng không cứu được ngươi nữa rồi” Long thể không ngừng thu nhỏ, Đế Thiên An cao giọng lên tiếng.

Mở ra Long thân là hắn hư chiêu, mục đích là che mắt để bẩy dời Quãng Nguyên vào nội thế giới của mình.

Quảng Nguyên nghe xong liền làm ra hành động, uy lực của Hỗn Độ Kkính phát huy đến cực hạn, quay tít trên không, phát ra vạn trượng thần quang.

Đó là linh vật hình thành trong hỗn độn, uy lực không dò nổi, vận chuyển đến cực hạn sẽ phá tan bất kì cản trở nào. Linh vật cỡ này phi thường hãn hữu, chỉ có cư dân hỗn độn như Quảng Nguyên mới nắm được.

Nhưng Hỗn Độn Kính uy lực tuyệt luân lại không đánh vở được nội thế giới của Đế Thiên An, dù hào quang sáng đến đâu thì cũng vô ích.

“ Cái gì?” Quãng Nguyên cả kinh thốt lên.

Lúc này, tại tinh không một nơi, Tử Phong kinh hô : “ đây là một cái phương chân thật thế giới, đầu heo múi, ngươi nghĩ ngươi là ai?”

“ Không sai! Đây là hoàn mỹ thế giới, ngươi nghĩ ngươi là Thiên Đạo chắc” Đế Thiên An khinh miệt, sau đó triệu hoán Hoang Tháp cùng các cực đạo Đế Binh đến.

Thần sắc Quảng Nguyên lạnh tanh, thân thể như ảo ảnh, đại chiến kịch liệt với Đế Thiên An xuất hiện.

Hai dải hào quang quấn lấy nhau, nhanh đến mức không ai nhìn rõ.

Tốc độ quá nhanh, vượt qua quang tốc khiến thời gian bị thay đổi, không gian trở nên mơ hồ, thời không phảng phất như kịch biến.

Nhưng tất cả không diễn ra quá lâu, bởi Quãng Nguyên lực lượng thua xa Đế Thiên An lại ở trong sân nhà liền rơi đi tiên cơ. Dưới một kích thất thủ liền bị Hoang Tháp trấn trụ đè ép, buộc hắn đem Hỗn Độn Kính chống đở.

Liền sau đó bị Thiên Hoang Kích đánh vào hậu tâm Quảng Nguyên, trực tiếp xuyên qua. Máu tươi văng tung tóe, thiên không nhuộm đỏ.

Quảng Nguyên hừ lạnh, nhanh chóng hợp thể, nhưng y chưa kịp tung ra một đòn tất sát thì Đế Thiên An quét ngang eo y, trực tiếp đánh gãy.

Huyết vụ lại văng tóe.

Vô tận sao trời xạ xuống cướp đoạt nguyên khí năng lượng trong huyết nhục Quãng Nguyên mà lớn mạnh.

"Vạn vật tử tịch, hỗn độn quy chân!"

Giọng Quảng Nguyên vô cùng lạnh lẽo, bất chấp tất cả dùng đến tuyệt diệt chi lực đáng sợ nhất, bất quá một đòn này không có bao nhiêu lực lượng.

Bởi hắn trọng tố lại thân thể sức mạnh đã giảm đi rất nhiều, Đế Thiên An thông qua không gian pháp tắc đem một nữa thân thể hắn dời đi, huyết nhục của hắn trở thành dưỡng chất cho các nội thiên địa hoặc sao trời lớn mạnh.


“ Ầm ầm”

Tịch diệt năng lượng lao đi lại bị Đế Thiên An dùng không gian đạo dời vào hắc động, sau đó chuyển dời vào Tuyệt Thiên Trận, lực lượng hủy diệt này nhanh bị cắn nuốt.

"Ầm."

Lại có tiếng nổ, đầu Quảng Nguyên nát tan, bộ óc vỡ vun trôi nổi trên không. Đế Thiên An lại tiếp cận, một kích toàn lực đánh nát đầu hắn.

Huyết nhục lại được Đế Thiên An dời khắp nội thế giới, ngoài ra linh hồn của Quãng Nguyên cũng bị hắn cắt xẻ ra trăm ngàn mảnh.

“ Không!” Quãng Nguyên không cam lòng thét lên.

Đế Thiên An không cho hắn cơ hội phản kháng, gia tăng cướp đoạt năng lượng, khinh miệt nói : “ ngoan ngoãn chịu chết đi”

Tiếng nổ sau cùng vang lên, vô tận sao trời xạ xuống cướp đoạt lấy tinh nguyên của kẻ vừa bất hạnh bỏ mạng.

Ngoài xa, Thần Nam; Phượng Hoàng thiên nữ và Long Bảo Bảo nhìn nhau, tỏ vẻ không tin nổi, họ biết Quảng Nguyên còn tồn tại mãi sau này, nhưng bây giờ… sao lại tan nát thế này? Y tựa hồ đã bị tiêu diệt, lẽ nào lịch sử bị cải biến?

Chuyện đó… mà thật sự xảy ra, ắt thành một sự kiên cực kỳ trọng đại, một đại nhân vật nắm trong tay vận mệnh vô số người bị giết trong dòng lịch sử, tất nhiên sẽ xảy ra vô số bão táp, thật không hiểu tương lai sẽ tạo thành biến hóa đáng sợ thế nào.

“Ha ha, đầu heo muối, ngươi xong rồi” Tử Phong tràn đầy khoái ý nói lên, hiển nhiên Quãng Nguyên chết với hắn mà nói là một chuyện vô cùng tốt.

Đế Thiên An để mặc các sao trời cướp đoạt năng lượng, đồng thời đem Hỗn Độn Kính dời đi chờ ngày luyện hóa. Sau đó xuất hiện ở nhóm người Thần Nam, đem mắt quan sát đám người.

“ Đế lão đại, ngươi thật là lợi hại! đầu heo muối kia đã bị ngươi giết rồi” Long Bảo Bảo sùng bái tiếng đến gần, tiểu quyền đầu xoa xoa nắn nắn.

“ Long Bảo Bảo, Phượng Hoàng Thiên Nữ, Thần Nam, các ngươi là tương lai đến, xem ra sau này ta nhận thức các ngươi” Đế Thiên An biết rõ còn trang, hướng đám người này nói.

“ Đế đại ca” Thần Nam cười nói : “ tương lai chúng ta nhận thức, tiểu đệ còn nhận đại ca không ít chiếu cố”

Đế Thiên An gật đầu, sau đó đem mắt quan sát Tử Phong : “ ngươi là Thái Cổ đại thần Tử Phong”

Hiện giờ Đế Thiên An khá phân vân, theo hắn biết tử y nhân này chính là sau này Tử Kim Thần Long, con rồng lưu manh vô lại giống như Hắc Hoàng, theo kịch tình lẽ ra y bị đào ra khỏi thời không đường hầm tranh thủ thời gian cho nhóm người Thần Nam mà chết.

Bây giờ có sự can thiệp của Đế Thiên An mà y không có vẫn diệt, nếu y không chết thì đồng nghĩa với việc con rồng lưu manh kia cũng không xuất hiện.

“ Không sai! Không biết Long huynh đệ là?” Tử Phong dò hỏi

Đế Thiên An đáp : “ Đế Thiên An”

Nói xong hắn vạch tay, không gian nứt ra, bên kia là một cái Sinh Mệnh Nguyên Tuyền hồ.

“ Sinh Mệnh Nguyên Tuyền” Tử Phong nhìn thấy kinh hô lên.

Sinh Mệnh Nguyên Tuyền đây là thứ thánh vật chữa thương à, là tử chi cực hạn mà sinh ra, dù là linh hồn vở nát chỉ còn tàn hồn cũng có thể được chữa trị. Đối với kẻ bị thương như Tử Phong mà nói chính là cầu còn không được.

“ Ực” Long Bảo Bảo nuốt nước miếng, sau đó há miệng hút một ngụm bay ra, tính nó tham ăn mà Sinh Mệnh Nguyên Tuyền quá mức dụ hoặc.

“ Ngươi trọng thương! Vào đó nghĩ dưỡng đi!” Đế Thiên An lên tiếng, dù muốn dù không hắn cũng can thiệp vào rồi, hơn nữa Tử Phong tên này là Thiên giai đỉnh chiêu làm thuộc hạ so với con rồng du côn kia thì mạnh hơn nhiều.

“ Hắc, hắc! vậy ta cũng không khách sáo, Long huynh đệ đa tạ trước nhé” Tử Phong cười nói, sau đó nhảy vào bên trong, chỉ cần hắn ở bên trong ngâm mình thương thế liền khôi phục.

“ Đế lão đại, ta còn chưa hút đủ mà” Long Bảo Bảo kêu lên khi thấy cổng không gian khép lại, còn chưa đã thèm.

“ Thứ đó không dùng để ăn” Đế Thiên An không để ý nhìn ba kẻ hút ra một lượng Sinh Mệnh Nguyên Tuyền, rồi nói : “ các ngươi trở về tương lai đi”

“ Đế lão đại, chúng ta dễ gì mới gặp, Tiểu Long ta lại đói, hay ngươi để cho ta vào Dược giới đi, ăn xong chúng ta trở về” Long Bảo Bảo mở miệng, chớp chớp mắt cực kỳ đáng yêu.

“ Dược giới ngươi cũng biết” Đế Thiên An lên tiếng

Long Bảo Bảo lấy lòng : “ biết à, lão đại sau này để ta cùng Long nhi vào đó chơi à”

“ Ngươi tham ăn như vậy hẳn ta sẽ không cho ngươi vào đó tàn phá Dược giới, rất có khả năng là ngươi bằng cách khác đi vào!” Đế Thiên An nhìn Long Bảo Bảo không bị hắn đáng yêu vẻ ngoài lừa gạt.

“ Khụ khụ” Thần Nam ho khan lúng túng, Đế lão đại lời này nói không sai, hắn tương lai cũng đi vào Dược giới cùng Long Bảo Bảo, bất quá là đi cùng nhi tử của vị kia, vào bên trong chính là bị đầu tham ăn này tác phong cho sợ, toàn bộ linh quả đều bị nó hái.

“Không nghĩ Phượng Hoàng Thiên Nữ cũng bị ta hạ thủ” Đế Thiên An nhìn về Phượng Hoàng Thiên Nữ, tay ngón tay trên có một chiếc nhẫn phượng hoàng, có khí tức của hắn trên đó cùng hoa văn đặc trưng của gia đình hắn, thầm nghĩ.

“ Được rồi!” Đế Thiên An cách không lấy ra vô số tiên quả, chồng chất thành ngọn núi nhỏ đưa đến ba người.

Cả ba cũng không có khách khí, trực tiếp ăn lấy bổ sung lại lực lượng tiêu hao, nhất là Long Bảo Bảo miệng lớn há ra ăn lấy ăn để.

Đợi cho đám người giải quyết đống linh quả xong, trong ánh mắt quyến luyến đầy tham ăn của Long Bảo Bảo, hắn đem ba vị đến từ tương lai dời ra nội thế giới của mình, để bọn họ trở về tương lai.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới