Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2495: Đệ nhất quân chủ Sở Tương Ngọc cấm kỵ đại thần Độc Cô Bại Thiên



Vạn năm sau, thân thể Quảng Nguyên xuất hiện từng vết nứt, huyết dịch ly ti chảy ra, bản thân tại Thái cổ thời đại bị hủy diệt khiến y như bị sét đánh.

Từ lịch sử quay về, bản thể của y gần như tan nát nhưng còn giữ lại được một phần để ngày sau tu thành hậu thiên chi thể dung hợp với tiên thiên tàn thể trong hỗn độn.

Nhưng bây giờ, do Thái Cổ xảy ra kịch biến, tiên thiên tàn thể mà y bảo lưu trong hậu thiên thể hoàn toàn tan nát khiến y hiểu trong lịch sử đã xảy ra biến cố gì đó mới khiến mình trọng thương.

Vết nứt trên trán y càng lúc càng lớn, sau cùng rú vang, dùng tuyệt thế đại thần thông đẩy về quá khứ, chặn đường bọn Thần Nam.

Thân thể bị trọng thương, y tính toán đơn giản cũng biết được tiền nhân hậu quả, liền giận điên người, hóa ra là mấy kẻ bị mình phong tỏa tại thời không gần với Thái Cổ. Không ngờ đối phương lại thoát khỏi truy sát, ngược lại phá tan bản thể trong hỗn độn của mình.

Thanh quang mênh mang, sát khí xung thiên, Quãng Nguyên tương lai xuất hiện tại Đông thổ đại lục, đem Thần Nam đám người định vào Thời Không Trường Hà đẩy ra.

Quảng Nguyên trong thế giới tương lai lộ ra thân ảnh xanh lè, khắp thân mình là những vết nứt, tỏ ra vô cùng đáng sợ.

"Không ngờ loại tạp ngư như các ngươi lại khiến ta trọng thương, nhưng tất cả sẽ kết thúc, lần này ta xem còn ai cứu được các ngươi." Y cực kỳ phẫn nộ, đứng trong làn thanh quang nên được bảo vệ chặt chẽ.

"Đây là cổ đại, ngươi không thể động thủ giết bọn ta, không thể sử dụng sức mạnh." Thần Nam ung dung ngẩng nhìn hư ảnh đối phương.

"Ha…ha ha… các ngươi hiểu biết nông cạn thật. Không sai, đây là cổ đại, chúng ta đều từ thế giới hiện thực xuyên qua thời không quay về, không thể đối phó với người cổ đại, nếu không chết chắc. Nhưng chúng ta với nhau lại khác, nếu chém giết thì cũng như ở thế giới hiện thực, sống hay chết đều không thành vấn đề, người xuất thủ không bị ảnh hưởng hoặc trừng phạt gì. Như lúc trước, ta xuyên qua thời không phong ấn các ngươi tại thời đại gần Thái Cổ, ta đã động thủ nhưng bản thân không hề hấn gì. Chúng ta đại chiến tại cổ đại cũng như thay đổi không gian, tịnh không ảnh hưởng gì to tát."

Thần Nam cả kinh, cùng là người hiện thực, tương ngộ trong quá khứ lại có thể giết được đối phương mà không thay đổi gì, cũng như hai người trong hiện thực đối quyết.

Xem ra Quảng Nguyên thật sự muốn giết bọn Thần Nam.

"Cái bụi lại về với cát bụi, các ngươi sẽ vĩnh viễn thành cát bụi." Quảng Nguyên quát lớn, sát khí tràn ra.

Hung sát chi khí trải ra, hung quang kinh hồn từ bốn phương tám hướng tràn về phía bọn Thần Nam như sông lớn cuồn cuộn.

Thần Nam cả kinh, Quảng Nguyên… còn mạnh hơn cả Hắc Thủ mà hắn gặp tại cổ đại, quả thật đáng sợ.

Nhưng suy nghĩ cặn kẽ lại thấy hợp lý, lúc đó mới trải qua Thái Cổ đại chiến những người còn lại đều trọng thương, bảo lưu được chút hơi tàn. Quảng Nguyên là Hắc Thủ tương lai trong truyền thuyết, thời gian qua đã lâu nên đã khôi phục được một phần công lực nhất định, đương nhiên vô cùng đáng sợ.

Nhưng Thần Nam không sợ, bởi nơi này còn một cái siêu cấp cao thủ bảo kê hắn.

“ Ầm!”

Hư không nứt ra, Đế Thiên An bước ra trực tiếp một thủ đối chưởng với tương lai Quãng Nguyên đem hắn bức lui.

“ Ngươi!!” Quãng Nguyên tương lai cả kinh, một kích này lại mạnh mẽ vượt qua hắn đón nhận, cả cơ thể bị văng ngược về sau.

Cùng lúc đó hư không sáng chói, "ầm" một tiếng, vỡ tan ra rồi Thái Cực Thần Ma đồ hiển hiện, che kín phía trước bọn Thần Nam. Đồng thời, hai thân ảnh cao lớn ẩn hiện trên không, là Sở Tương Ngọc và Thần bí nhân trong Thần Ma lăng viên.

Thần ma đồ lúc xưa mang ba thế thân của Quảng Nguyên đi, hiện tại quay về bên Thần Nam, hiển nhiên ba thế thân đã bị Thần bí nhân và Sở Tương Ngọc giải quyết.

" Ầm! Ầm! Ầm”

Hu không kịch liệt run rẩy, Đế Thiên An ra tay không giữ lại, mỗi kích giáng ra đều có hủy thiên diệt địa chi thế.

"Tôn thiên, kính địa, trói người!" Quảng Nguyên tận lực dời khỏi kẻ địch cuốn lấy, quát vang, thanh quang mênh mang tỏa ra chụp lấy Đế Thiên An

“ Thần Đế Khai Thiên” Đế Thiên An thi triển ra thân thông, pháp thân khổng lồ hiện ra, Hỗn Độn Diễm ngưng tụ thành cự phủ một bổ bổ xuống.

Hỗn độn mở ra, một vùng không gian được ngạnh sanh mở ra.

“ Không cho hắn chạy, hai kẻ các ngươi cản hắn lại một đoạn! Bản Đế cần phong tỏa thời không này, triệt để đem hắn giết ở thời đại này.” Đế Thiên An hướng hai người kia lên tiếng.

“ Tốt!” Hai người nghe xong không chút do dự, nhảy ra cản lại Quãng Nguyên tương lai, để cho người kia phong tỏa thời không.

Sở Tương Ngọc sớm muốn cùng Quảng Nguyên đấu một trận, cơ hội hôm nay khó gặp, làm gì có chuyện bỏ qua.

"Đi." Thần bí thanh niên quay qua bọn Thần Nam quát vang, ra hiệu cho bọn họ trở về hiện thực thế giới.

Bọn Thần Nam lập tức tận dụng cơ hội rời đi.

"Ầm."

Tương lai Quảng Nguyên lúc này lùi lại, y bị hai kẻ từ tương lai kia bức lui.

“ Thành!” Đế Thiên An lúc này đã phong tỏa được thời không này, lập tức mở ra nội thiên địa bao trùm lấy vùng tinh không này.

Hai người kia hiểu ý, lập tức dồn ép tương lai Quãng Nguyên, để cho vị Thái Cổ cường giả kia đè giết.

Ở đây sát thương chí mệnh nhất chính là Đế Thiên An, y là thời đại này cường giả, tương lai Quãng Nguyên cùng y đối chiến chính là đi vào chữ chết, ngược thời gian về quá khứ cùng cường giả thời này đánh nhau lực cắn trả rất mạnh.

“ Là một cái hoàn mỹ thế giới” Sở Tương Ngọc hai người phối hợp với Đế Thiên An đem Quãng Nguyên đánh vào nội thế giới cổng, vừa vào trong liền phát hiện ra khác thường, không nghĩ y lại sở hữu một cái hoàn chỉnh thế giới.

“ Lui ra! Để ta đến” Đế Thiên An hét lên, cả người bùng nổ lực lượng lao đến chém giết Quãng Nguyên tương lai.

Hai người kia chỉ chờ có thể lui ra đứng ở hư không.

Tiếp theo là một trận chiến ngược sát, tuy Quãng Nguyên mạnh hơn Hắc Thủ rất nhiều nhưng hắn lại cùng với Đế Thiên An ở thời đại này chiến đấu, lại ở trong nội thế giới hoàn mỹ, lực lượng lại bị thụ thương, làm sao có thể là Đế Thiên An đối thủ được.

Lực lượng của hắn đánh ra đều bị Đế Thiên An dời đi hoặc hoàn trả, mà giáp lá cà nhục thể của Đế Thiên An còn mạnh hơn cả hắn. Đặc biệc khi đánh nổ nhục thân, sao trời cùng nội thiên địa lại cướp đoạt.

Thành thử đại chiến trong mấy canh giờ, Quãng Nguyên tương lai cuối cùng giống như quá khứ bị đánh chết, toàn bộ lực lượng trở thành suối nguồn lớn mạnh nội thế giới của Đế Thiên An.

“ Cuối cùng cũng giải quyết được y” nhìn Quảng Nguyên bị giết, hai tuyệt đại cường giả hoan hỉ nói ra.

Đế Thiên An lại để cho thế giới mình cướp đoạt năng lượng của Quãng Nguyên, thân hình cướp đến trước hai người, ánh mắt quan sát hai vị tuyệt đại cường giả.

Đồng dạng hai người cũng quan sát trẻ tuổi cường giả, cũng là thời đại này chiến lực mạnh nhất Nghịch Thiên cấp.

“ Ngươi chính là Thái Cổ Thất Quân Vương Sở Tương Ngọc” Đế Thiên An gọi ra danh tự của một trong hai người.

" Ngươi là Long tộc lại có hỗn độn khí tức! kỳ quái” đệ nhất quân vương đệ ngủ giới Sở Tương Ngọc cất lời, ánh mắt lạnh tanh như kiếm sắc xuyên qua thời không hướng về Đế Thiên An, hai đạo ánh sáng đáng sợ bùng lên tiếng sấm nổ trên không.

Y là đệ nhất nhân của thất quân vương, kiến thức đương nhiên quảng bác, lấy bản lĩnh tự nhiên nhìn ra được Đế Thiên An chân thân.

Y tuy kinh ngạc với chiến lực của Đế Thiên An bày ra nhưng không sợ, dù gì y cũng là khoáng thế cao thủ nổi lên sau khi thời đại của Đại Long đao bị diệt, cùng là cao thủ vô địch uy chấn lục giới như Ma Chủ, Thời Không đại thần. Y tin vào thực lực, y có lòng tin tranh phong.

Sở Tương Ngọc quả nhiên có khí thế tuyệt đại bá vương, thân cao trượng rưỡi, cường kiện như thiết tháp, toàn thân phát ra "thế", áp lực như ép cả thiên hạ, duy ngã độc tôn.

Chính y năm xưa dã dẫn thất quân vương từ đệ ngũ giới lên Nhân gian theo lời Ma Chủ mời mà đại chiến Thương Thiên bảy ngày bảy đêm, sau cùng diệt được địch nhân.

Trận chiến đó, Ma Chủ và Độc Cô Bại Thiên gặp cường địch khác nên không có mặt, tuy có Nhân gian giới cao thủ tương trợ nhưng Sở Tương Ngọc, Hắc Khởi mới là chủ lực chân chính. Trận chiến đó khiến họ danh chấn lục giới, không ai không biết tới Tuyệt Đại quân vương Sở Tương Ngọc và Cái Thế quân vương Hắc Khởi.

“ Ta dùng Hỗn Độn Đế Diễm luyện thân, luyện một hồi sửa thành Hỗn Độn Long Thể” Đế Thiên An trực tiếp nói ra.

Hai người nghe xong hiểu ra vấn đề, đồng thời cũng rõ gốc gát của Đế Thiên An, thì ra y không phải là Hỗn Độn tộc dân.

Đế Thiên An ánh mắt lại rơi vào thần bí nam nhân còn lại, kẻ này hắn tại phạt Thiên chi chiến đã thấy được qua mơ hồ bóng ảnh, cất lời : “Thái Cổ đệ nhất cấm kỵ đại thần Độc Cô Bại Thiên”

Đã từng Thái Cổ cấm kỵ đại thần. Một tồn tại mà Thiên Đạo cũng không muốn nhấc lên- Độc Cô Bại Thiên.

Nghịch Thiên Cửu Chuyển. Cửu Chuyển Nghịch Thiên. Chiến muôn đời luân hồi mà bất diệt. Trải qua thiên kiếp vạn hiểm y nguyên vĩnh sinh, lửa chiến hồn vĩnh viễn không ngừng nghỉ! Chí cường linh thức vĩnh viễn không hủy diệt!

Đã từng lấy cửu thế nghịch thiên. Quyết chiến tại Thương Mang tinh không, bên trên thương mang hỗn độn thiên, để đại thiên địa rung chuyển, để lớn lục giới run rẩy. Để vô tận hỗn độn vỡ nát. Trảm diệt thiên pháp thân, khinh thường vạn cổ thần lực. Vang dội cổ kim.

Thái Cổ một trận chiến, thật sự khốc liệt, vượt qua tất cả mọi người tưởng tượng.

Thiên giai cao thủ tàn lụi vô số. Cường giả chân chính trong thế gian toàn bộ gặp nạn.

Chư thần bị vây ở Ám Hắc Tử Vực vĩnh viễn không hi vọng, đại thần Độc Cô Bại Thiên cùng Thái Cổ Thiên giai cao thủ ngăn cách, ai cũng không biết đến cùng là hắn gặp cường địch như thế nào.

Dưới một trận chiến, vậy mà để cho tứ giới trong truyền thuyết gần vỡ vụn, về sau tăng thêm mấy vị khác Thiên giai cao thủ chiến lực tứ ngược. Cuối cùng sụp đổ!

Có thể nói, thế giới tàn tạ, Độc Cô Bại Thiên trận chiến kia, là đáng sợ nhất, cũng là dây dẫn nổ nghiêm trọng nhất!

Cũng chính Độc Cô Bại Thiên lúc tối hậu quan đầu, lấy đại thần thông chí cao vô thượng, kháng trụ một kích diệt thế từ Hỗn Độn Vương cùng Thanh Thiên! Cùng với thời không Đại Thần nỗ lực cứu vãn chư thần, nhờ đó mà Thái Cổ Chư Thần có thể đào tẩu đến vạn năm sau.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.