Tình Yêu Trước Mắt Nhưng Nhận Ra Muộn Màng

Chương 27: Về đây tớ ôm



Cốc cốc cốc

" Lâm Hữu ơi tớ Hạ Thiên đây"

Trong phòng không một tiếng đáp lại.

" Cậu không nói gì nghĩa là đồng ý cho tớ vào rồi phải không"

* Nghĩ: mình hành động như này chả khác gì đang đi đột nhập trái phép để ăn trộm

Mà thôi kệ đi đều là người một nhà cả

Bàn tay nhanh nhẹn nắm tay cầm đẩy vào rồi lại nhẹ nhàng đóng cửa lại

Có một nhúm to đang phồng lên ở giữa giường, hôm nay Lâm Hữu ngoan ngoãn đi ngủ sớm vậy sao

Không tin con sâu rượu hàng ngày quậy phá hôm nay lại ngủ ngoan như vậy. Đành phải đi đến để kiểm chứng xác thực tận mắt mới có thể tin được

" Lâm Hữu ơi" cậu khẽ gọi

Không trả lời lại, có lẽ ngủ say thật rồi

Haizzz chả hiểu bản thân đang làm cái gì bây giờ nữa, ra ngoài thôi

" Ưm " đạp chăn

Lâm Hữu đạp chăn đúng lúc Y chuẩn bị mở cửa đi ra ngoài

Cảnh tượng chiếc eo thon nõn nã cùng với bờ mông căng mọng trong chiếc quần ngắn đập vào mắt Y

Thật không tưởng tượng nổi nếu hôm nay người ở đây không phải Hạ Thiên thì Lâm Hữu sẽ bị người khác làm gì với cơ thể đang phơi bày lộ liễu kia

Dùng tay che mắt lại nhưng tay lại hở cậu dần dần tiến lại giường nhặt chăn rơi ở dưới đất lên đắp cho Lâm Hữu

" Phù nguy hiểm quá" lời trong miệng lỡ thốt ra xong lại cảm thấy có gì không đúng cho lắm

" Sao lại nguy hiểm chứ, cùng là con trai với nhau cả thôi mà haha…" xoa xoa đầu

Nhìn sang khuôn mặt đang say giấc nồng kia quả thật rất đáng yêu, nhưng đây là con trai nên cho dù một tí tình cảm nào mình cũng không muốn có

Ngồi xổm xuống ngắm nhìn khuôn mặt đang say giấc tiện thể bẹo má vài cái cho bõ lúc ngồi ở bàn ăn không được bẹo

" Ưm…" Lâm Hữu kêu lên

Cậu mơ mơ màng màng mở mắt ra nhìn chằm chăm Y. Có lẽ bẹo mạnh quá khiến cậu đau má cũng đỏ lên hết rồi

" Cậu làm cái gì với người đang ngủ vậy" Lâm Hữu cằn nhằn

Y giật mình ngồi bật dậy giải thích

" Cậu làm rơi chăn tớ nhặt lên xong xong …"

" Cậu lại đang nói cái gì vậy"

Hạ Thiên có vẻ bối rối không biết giải thích sao cho hợp lý, dậm chân tại chỗ đứng như một chiếc cây kiên cố dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn cậu

Lâm Hữu lườm một cái xong nằm xuống giường tiếp

" Tối hôm nay tớ uống hơi nhiều nên giờ mệt lắm, cậu mau đi ngủ đi tớ đi ngủ tiếp đây"

" Phù tớ biết rồi" Y thở ra như trút được mọi gánh nặng trong lòng

Quay người đi ra ngoài lại bị gọi quay lại

" Hạ Thiên ơi" Lâm Hữu làm nũng

Hạ Thiên phân vân: không phải cậu ấy đã tỉnh táo một phần rồi sao. Chả nhẽ bây giờ vẫn chưa tỉnh rượu rồi lại quay ra làm nũng với mình rồi

" Hạ Thiên yêu dấu ơi" Lâm Hữu gọi lần nữa

Không quay lại không được đành phải quay lại lần nữa thôi

Đi đến giường Lâm Hữu vỗ bộp bộp xuống đệm ra hiệu bảo Y ngồi xuống bên cạnh

Y hơi lo sợ nhưng vẫn làm theo đúng ý của cậu, lúc ngồi xuống Lâm Hữu đã ôm lấy cánh tay Hạ Thiên mắt đỏ lên nói

" Tớ đau lắm, Hạ Thiên cậu có biết không"

" Cậu đau ở đâu" Y hốt hoảng nhìn xung quanh Lâm Hữu

Cậu cầm lấy bàn tay Hạ Thiên đặt lên trước ngực mình

" Tớ đau ở đây này, đau lắm" rơm rớm nước mắt

" Cậu sao vậy hay là bị bệnh tim để tớ xuống bảo bác sĩ lên khám cho cậu"

" Không phải"

" Vậy tại sao cậu đau"

" Tớ đau bởi vì người tớ thích vô cùng dốt và cố chấp, tớ không muốn thích nữa mà trái tim không cho phép"

Trong khoảnh khắc Lâm Hữu nói thích một người tim Hạ Thiên cũng khựng lại một nhịp

" Vậy vậy sao"

" Ừm" Lâm Hữu lại dựa vào người Y

" Nếu người đấy không đón nhận tình cảm của cậu thì cậu từ bỏ đi đừng thích nữa"

* Lắc đầu

Thôi được rồi về đây tớ ôm nào, ngoan