Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 158: Kết thúc rồi sao?



Chẳng qua cậu không biết rằng, lúc này đại ca của cậu không chỉ có một mình mà thôi.

Chiếc xe chạy như bay dưới ánh trăng và bầu t1rời đầy sao, tựa như muốn chạy đến cuối chân trời. Trong nháy mắt, cảm giác tê dại giống như bị điện giật truyền thẳng tới não bộ khiến dây thần kinh trong đầu anh cũng như muốn đứt, yết hầu khẽ chuyển động trong cổ họng.

Mà lúc này, trong xe vang lên giọng nói nhỏ nhẹ của cô: “Đừng làm loạn là thế nào?”
Chẳng phải anh nói, không phải cô thích là được, có cạo cô cũng không nhìn thấy sao? <2br>
Nhưng hôm nay, anh cạo rồi.

Cho dù cô không thấy, anh vẫn cao.
Lục Kiêu cảm nhận được cái nhìn của cô, chỉ thấy ánh mắt cô cực kỳ... trần trụi.

Anh nhìn cô một cái, đôi mắt sâu hun hút: “Làm gì đó?”
Đường nét càng trở nên góc cạnh, rõ nét.

Mũi thẳng tắp, cằm rắn chắc, đường cong hoàn mỹ.
Một lát sau, tốc độ xe việt dã chậm lại, một tay anh giữ vô lăng, một tay nắm bàn tay không chịu an phận của cô.

“Đừng làm loạn.”
Lúc này, n7hìn chân trời đầy sao vô cùng vô tận ở phía trước, cô từ từ quay đầu, ngắm góc nghiêng của anh, khóe môi hơi cong nhẹ.

Chẳng phải7 anh nói... không cắt đầu húi cua hay sao?
Bàn tay thon dài mạnh mẽ với khớp xương rõ ràng đang cầm vô lăng.

Ôn Huyền chống cằm, ngắm nhìn góc nghiêng của anh, đôi mắt lóng lánh ánh sao.
Chỉ vì cô nói mình thích.

Người đàn ông đan0g lái xe ấy mặc chiếc áo nhung mỏng màu đen, sống lưng thẳng, tay áo được xắn lên, hiện ra cổ tay dẻo dai.
Đặc biệt là vầng trán, cho dù trên đó có vết sẹo cũng chẳng thể che nổi vẻ đẹp ấy. Ngoài sự lãnh đạm, chính trực và khí chất lạnh lùng, thì còn toát lên vẻ nam tính, đàn ông rắn rỏi.

Trong lòng cô hơi ngứa ngáy, đắm chìm vào trong đó.
Anh nói với tông giọng trầm thấp.

Đôi mắt Ôn Huyền hơi lóe sáng, cũng không hề nhìn anh, bàn tay đang bị anh nắm lấy gãi nhẹ vào lòng bàn tay anh.
Trước kia, không biết là từ đâu, cô từng nghe một câu như thế này.

Người ta nói rằng đầu húi cua mới là tiêu chuẩn thật sự để kiểm tra mức độ đẹp của phái nam, có lẽ anh chính là điển hình của người đàn ông cắt đầu húi cua đẹp trai nhất.
Ôn Huyền im lặng, cô quay đầu cười, mắt nhìn thẳng về phía trước. Nhưng một giây sau đó, tay cô lén lút mò sang, đầu ngón tay chạm vào cánh tay của anh.

Lục Kiêu: “...”
Sau khi đóng cửa sổ xe, trong xe chìm vào im lặng, yên tĩnh đến nỗi có thể ngh2e thấy tiếng tim đập của đôi bên.

Ôn Huyền dựa vào ghế ngồi, bao mệt mỏi vì lặn lội đường dài đã tan biến hết.
Ánh sao chiếu xuống mặt đất, chiếu vào chiếc xe việt dã như muốn hòa vào bóng đêm kia.

Trong xe im ắng, phút chốc, cả hai không nói gì, nhưng hai tay lại nắm chặt.

Ôn Huyền cảm thấy hình như anh đang rất nóng.