Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 190: Sinh mệnh được quyết định bởi vận động



Khi mà Lục Kiêu tưởng rằng Ôn Huyền sắp ngồi yên, thì cô lại cắn ống hút, ậm ừ nói lẩm bẩm: “Nhìn thôi mà cũng xấu hổ, rõ 1ràng sờ cũng sờ rồi, hôn cũng... ưm...”

Còn chưa nói hết câu thì môi cô đã bị anh bịt kín. Đôi mắt7 cô cong lên, đột nhiên...

Lục Kiêu giật mình, rút tay về như vừa bị điện giật, trong lòng bàn tay vẫn còn nguyên2 cảm giác nóng ẩm ngựa ngứa.
Ôn Huyền nhìn anh ngậm ống hút của mình, yết hầu chuyển động, đáy lòng cô lập tức ngứa ngáy, vô thức nuốt nước miếng cái ực.

Đại Đội trưởng Lục của cô đúng là tràn trề sức sống...
Anh không nói gì nữa, giữ chặt vòng eo cô, đè cô vào lòng mình, không cho cô nhúc nhích.

Trong xe bật đèn, tia sáng dịu nhẹ chiếu vào người bọn họ.
Nhìn từ phía xa xa bên ngoài, giữa bão cát đầu một chiếc xe con, trong chiếc xe ấy tản ra ánh sáng lắt léo, tựa như cảng tránh gió ấm áp duy nhất trong cái đêm bão bùng này, gió tuyết có mạnh cỡ nào cũng đứng vững

đó.
Ôn Huyền bị an2h bịt miệng, ánh mắt vô thức ngước lên, nhìn thấy đường cong quai hàm kiến nghị và hoàn mỹ của anh, yết hầu còn đang trượ7t lên trượt xuống.

Cô không nhìn thấy vẻ mặt anh, nhưng có thể nhìn thấy vành tai đỏ ửng của anh.
Chỉ có điều nhiệt độ trong xe ngày một thấp đi.

Ôn Huyền uống nửa hộp sữa rồi không chịu uống nữa, nói là mình no rồi, cứ bắt Lục Kiêu uổng.
Ôn Huyền ôm anh, nào là cắn, nào là hôn vào cổ anh, lẩm bẩm như trẻ con: “Đừng giả vờ, đại Đội trưởng Lục, em biết anh thích mà.”

Lục Kiêu sắp phát điên vì cô rồi.
Cô chống một tay lên ghế, đôi mắt ửng hồng lóng lánh nghiêm túc nhìn anh, thêm phần tội nghiệp đáng yêu.

Lục Kiêu thật sự hết cách với cô, bất đắc dĩ thở dài một hơi, nhận lấy hộp sữa đó.
Lục Kiêu bảo cô giữ lại để lúc khác uống, đây là hộp sữa duy nhất trong xe.

“Gì đây, anh chê em hả?”
Lục Kiêu vừa uống vừa nhìn cô, hai người mặt đối mặt, bầu không khí thêm phần vi diệu khó tả, khiến trái tim cô rung rinh.

Nhưng lúc này, Ôn Huyền bỗng quay đi hắt xì một cái.

Cô giơ tay sờ cánh tay, nhiệt độ bắt đầu hạ thấp rồi.