Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 221: Tìm cô ta tính sổ



Lục Kiêu thản nhiên nhìn cô một cái: “Không phải chuyện gì quan trọng, mới tìm được một lượng sừng hươu và lông động vật, bọn anh pkhải đi mang về.”

Ôn Huyền hơi nhướng mày lên, đương nhiên là cô không hy vọng anh thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm gì.
Lúc này, không biết nghĩ tới điều gì, Lục Kiêu chủ động nói: “Phải rồi, cảnh sát đã điều tra về tài khoản Tâm Thái Bình Tĩnh ấy, aphát hiện ra nó được đăng ký bằng số điện thoại nước ngoài, khó mà điều tra tiếp được.”

Anh vừa dứt lời, nỗi lòng của Ôn Huyền lập tức chùng xuống. Sắc mặt cô cũng hơi thay đổi, nếu thế thì chỉ có thể dùng cách thẩm vấn mấy người đó, nhưng nếu bọn họ nhất quyết không chịu khai thì ai biết kẻ hợp tác đứng sau là ai?

Lúc chạng vạng tối, xe đằng sau và xe của bọn họ tách ra.

Lục Kiêu đưa cô tới đoàn phim.
Trên buổi họp báo, khi Ôn Huyền lên phát biểu với tư cách là nữ chính, một nữ phóng viên bỗng đặt câu hỏi với cô: “Ôn Huyền, cô từng công khai rằng mình mến mộ một người đàn ông, anh ấy là người bình thường,

liệu có phải lần này cô tới Thanh Hải quay phim là vì anh ấy không? Anh ấy sống ở đây à?”

Hiển nhiên, những phóng viên ở đây đều rất sốt sắng muốn moi móc được nhiều thông tin về cô hơn.
Ôn Huyền né tránh không đáp lại câu hỏi này, nhưng nữ phóng viên đó có vẻ rất không cam lòng, đôi mắt hơi âm u, bởi vì có một người giấu tên đã tiết lộ tin tức này cho cô ta.

Buổi họp báo vẫn đang tiếp diễn, Ôn Huyền phát biểu xong thì đi trước, lần này cô về đoàn làm phim không chỉ đơn giản là vì quay phim.

Cô phải kiểm ai kia để tính sổ nữa!
Ánh mắt của Ôn Huyền ngưng tụ lại, tận sâu trong ánh mắt bình thản dần dần tản ra hơi lạnh, như thể không ngờ người này lại đoạn chuẩn như thế.

Chẳng phải mọi người đều cho rằng người cô thích là Trình Đông Nguyên sao?

Cô nhìn về phía nữ phóng viên vừa lên tiếng, mỉm cười nói: “Đây là vấn đề cá nhân của tôi, hy vọng mọi người đừng quá mức chú ý, so ra thì tôi muốn mọi người chú ý tới bộ phim của chúng tôi hơn.”
“Cô Phương đâu? Cô có thấy cô ấy đâu không?”

Trong hành lang, Ôn Huyền ngăn một nhân viên công tác của đoàn làm phim lại.

Nữ trợ lý ấy vội vàng chỉ về một phía: “Tôi vừa nhìn thấy cô Phương vào toilet.”

Nhìn theo phương hướng ấy, trong đôi mắt tản ra hơi lạnh.