Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 253: Phát ngôn kinh hoàng



Thấy những người đó rời khỏi đây, chị Linh mới hừ lạnh một tiếng: “Thế còn tạm được.”

Dứt lời, chị ấy mở cửa cho kbọn họ vào.

Bị tiếng ồn ngoài cửa quấy phá, rốt cuộc Ôn Huyền cũng dần dần tỉnh lại. Trong lúc mơ màng mcở mắt ra, cô nhìn thấy một bóng người xông tới.

“A Huyền, em không sao chứ? Cảm thấy thế nào rồi?”

Nhìn aÔn Huyền mơ hồ nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, Trình Đông Nguyên lo ngay ngáy.
Đạo diễn và biên kịch vào sau, thấy vậy cũng nhíu mày lại.

Sao lại đổ bệnh đúng vào lúc này cơ chứ!

Chị Linh đóng cửa lại, vừa đi vào vừa trầm giọng nói: “Lúc về đã thế này rồi, cũng đã uống thuốc rồi, chắc là lát nữa sẽ tỉnh...”
Thấy Ôn Huyền sắp tỉnh, chị ấy xoay người đi rót nước.

Những giây phút xoay người đi, nội tâm chị ấy như muốn nổ tung.

Đậu xanh, nhiều người như thế, sao cô dám nói ra từ ấy cơ chứ!
Chị ấy còn chưa dứt lời, Ôn Huyền bỗng nhíu chặt lông mày, cô quay mặt sang, khó chịu nói ra một chữ.

Cô nói xong, Trình Đông Nguyên nghẹt mặt ra.

Sau đó, anh ta nhìn về phía chị Linh, nghi ngờ hỏi: “Trướng?”
“Sao hai người bình tĩnh được thế? Người bị bóc phốt thê thảm không phải người bình thường đâu, chuyện này sẽ chấm dứt sự nghiệp của cả đời cô ấy, còn bị gắn cho cái tiếng xấu, đi đến đâu cũng sẽ bị lên án!”

Ôn Huyền nằm trên giường, nghe vậy mà chẳng hiểu gì cả.

Bóc phốt thê thảm gì cơ? Nếu không đoán nhầm thì hình như là đang nói cô?

Ôn Huyền ngơ ngác, vụ gì thế này?

Lẽ nào chuyện tối qua cô ở trong xe với một người đàn ông bị phát hiện, bị quay lại và phát trực tiếp rồi sao?

Đây là chuyện duy nhất mà cô có thể nghĩ ra được lúc này.

Nhưng bất kể thế nào thì hiện tại đầu óc cô vẫn choáng váng nặng nề, rối như tơ vò, hoàn toàn không hiểu đầu đuôi ra sao.