Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 276: Theo đuổi cô



Lục Kiêu nhìn cô, nhẹ nhàng vuốt má cô, trong mắt mang theo sự van nài.

Ôn Huyền cũng nhìn anh, nhìn đôi mắt ửngk đỏ của anh, mắt cô ướt đẫm, suýt thì đồng ý với anh.

Nhưng rồi cô vẫn cố gắng kìm nén. Nếu không thích người ta, cô sẽ nói rõ ràng, không lấp lửng với bọn họ.

Vậy nên hãy nhìn đi, đến cả tình địch cô cũng xử lý hết cho anh rồi, chỉ đợi đến khi anh có được cô nữa thôi.

Lục Kiêu nghe câu ấy, nỗi lòng chất chứa cảm giác đau đớn xót xa của anh trồi lên một tia hy vọng.
Không để anh nếm trải cảm giác vất vả khi theo đuổi một người, nhỡ sau này anh lại đòi chia tay nữa thì sao!

Cô sợ rồi, Đội trưởng Lục hành cô như thể khiến cô sợ thật rồi.

Mà thật ra, làm gì có người theo đuổi nào cơ chứ...
Cô nắm chặt tayc, đầu ngón tay ghim vào lòng bàn tay, khó khăn hít một hơi, sau đó nghẹn ngào nói: “Lục Kiêu, mặc dù em yêu anh, nhưng aem không phải người mà anh gọi là tới, đuổi là đi, em cũng có sự tôn nghiêm

của em mà. Anh biết đấy, Trình Đông Nguyên rất tốt với em, anh ấy còn đang theo đuổi em.”

Cô nói hết câu, Lục Kiêu ngừng thở.
Đầu ngón tay của anh bắt đầu run lên, sống lưng lành lạnh, sắc mặt trắng bệch, ngay cả việc nói chuyện cũng trở nên vất vả.

Anh đang sợ, và cũng hoảng thật rồi, sợ sẽ nghe thấy quyết định cuối cùng của cô.

“Ôn Huyền, em đừng đồng ý với anh ta có được không... Đừng yêu người khác.”
Nói đến đây, cô dừng lại một chút, khàn giọng nói: “Vậy nên anh không khác gì những người khác cả, muốn em tha thứ cho anh thì phải xem anh sẽ làm thế nào.”

Đây là điều duy nhất mà cô cố gắng làm được.

Nếu tha thứ anh dễ dàng quá, vậy thì tình yêu của cô thật hèn mọn, cô cũng là người có tôn nghiêm.
Đúng là bọn họ đã chia tay rồi, anh không khác gì những người theo đuổi khác của cô.

Thậm chí anh còn từng làm tổn thương cô, thua cả những người khác nữa.

Ôn Huyền chớp mắt: “Không còn sớm nữa, em phải đi đây.”