Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 278: Có anh nào đó tặng đồ cho cô



Bà cụ đang định nói là một người đàn ông đưa cho cô, nhưng đột nhiên nhìn thấy ai đó.

Bà cụ ngỡ ngàng, người đàn ông trong chiếc xe bên c1ạnh cô gái này chẳng phải là người ngày hôm qua sao? cầm lấy mà bội cho nhanh khỏi.” <2br>
Ôi trời ơi!

Bà ấy dứt lời, hơi thở của Lục Kiêu khựng lại, đuôi mắt hơi giật giật.
Mặc dù hôm qua anh nói như thế, nhưn7g hiện tại lại khác rồi.

Nào ngờ bà cụ lại tưởng rằng anh đang ra hiệu mình không được nói, lập tức cười gượng, sửa lại câu mà mình đang7 định nói: “Đây là rượu thuốc chữa trị vết thương ở chỗ chúng tôi, tôi thấy cô quay phim dễ bị thương,
Cô nhìn bà cụ, khi vươn tay ra nhận, cô thuận tay cầm lấy bàn tay nhăn nheo của bà ấy, nói: “Thật sự rất cám ơn bà, cháu vui lắm ạ.”

Bà cụ cảm thấy ngại, liên tục nhìn người đàn ông trong xe.
Lúc này, Lục Kiêu giơ nắm đấm lên đặt bên môi, ho nhẹ một tiếng rồi thản nhiên nói: “Ai tặng mà có tâm thế?”

Vừa nói, anh vừa nhìn bà cụ.
Bà cụ lớn tuổi rồi, ngơ ngác chẳng hiểu ra sao. Hỏi đây là đồ ai tặng, chẳng lẽ còn muốn bà ấy bịa ra một người à?

Hôm qua Lục Kiêu có bảo bà ấy nói rõ như thế đâu!
Hiểu ra điều gì đó, Ôn Huyền cứng đờ người lại.

Cô cầm túi đồ, chậm rãi quay đầu lại, nhìn người đàn ông trong xe.
Ôn Huyền cứ thể nhìn anh rồi chợt cúi đầu nhìn túi vải trong tay.

Lẽ nào... đây là đồ anh gửi cho cô?
Thế là bà ấy vỗ tay cô, cười nói: “Không có gì đâu, thứ này không phải của tôi, có một người đàn ông mang tới bảo tôi đưa cho cô.”

“Cái gì? Một người đàn ông mang tới?”
Trái tim cô run lên, nghĩ vậy, cô nhướng mày, nghi ngờ hỏi “Anh?”

Mới nói ra chữ ấy, Lục Kiêu còn chưa kịp trả lời thì bà cụ đã vội vàng xua tay nói: “Không không không, không phải đầu cô gái, là một người đàn ông khác gửi, không liên quan gì tới cậu này, tuyệt đối không liên quan
Hiển nhiên Lục Kiêu cũng nhìn thấy bà ấy, nhớ tới những gì mà mình nói ngày hôm qua2. Anh ho nhẹ hai tiếng, nháy mắt ra hiệu với bà cụ.

Hôm qua là hôm qua, hôm nay là hôm nay.
Lúc này, người đàn ông trong xe cũng nhìn cô, ánh mắt của hai người va vào nhau.

Đôi mắt sâu thẳm kia nhìn cô chăm chú như thể đang nói, đúng thế, chính anh đã mang thứ này tới.