Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 281: Cảm giác tốt đẹp



Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cô vẫn không nhịn được cắn cánh môi, đôi mắt lấp lóe, khuôn mặt ửng đỏ.

Ánh nắng chiếu qua kính 1xe, rọi vào độ cong trên khóe môi cô.

Vị trí của khu nghỉ dưỡng khá xa, chỉ đi đã mất một, hai tiếng rồi. Lục Kiêu nhắc nhở.

Ôn Huyền im lặng, đột nhiên không muốn nói gì.

Sau khi đến nơi, anh sẽ đi mất, cô thì phải ở đó với bao nhiêu người.
Những tia nắng vàng buổi chiều chiều vào, Ôn Huyền hạ cửa0 kính xe xuống.

Cô ngả vào cửa sổ, gió thổi bay tóc cô. Nhìn khung cảnh ngoài cửa xe, trong mắt cô không giấu nổi sự chấn động và hân hoan, tâm trạng cũng trở nên thư thái.

Kể từ khi chia tay với anh, cô chưa bao giờ thoải mái như lúc này, niềm vui như đang dần trở về.
Có cô ở bên cạnh, cuộc đời anh mới hoàn chỉnh.

“Ngồi tử tế nào, đừng thò đầu ra ngoài, nguy hiểm lắm đấy.” Anh nói.

Nghe vậy, Ôn Huyền quay đầu sang, gió thổi tóc cô bay tán loạn. Cô híp mắt, nhìn anh rồi đột nhiên nói: “Sao em lại cảm thấy anh còn nguy hiểm hơn nhỉ?”
Lục Kiêu đẩy lưỡi vào hàm dưới.

Tuy nói thế, nhưng Ôn Huyền vẫn ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn lại.

Thực ra Lục Kiêu nói không sai, không thể tùy tiện thò đầu ra ngoài cửa sổ xe, nhất là trong thành phố tấp nập xe cộ.
Hiếm khi đoà2n làm phim tổ chức hoạt động như thế, tất cả đều do Trình Đông Nguyên chi trả.

Hiện tại đang là đầu thu.

Lúc sắp tới n7ơi, bọn họ đi lên con đường quốc lộ uốn quanh.
Mới lúc trước còn có bài báo đưa tin, có người hạ cửa kính xe xuống để thò đầu ra ngoài cãi nhau với người ta, kết quả đằng sau có một chiếc xe vượt lên, sát ngay cạnh chiếc xe ấy.

Nghĩ tới hình ảnh đó, Ôn Huyền rùng mình một cái. Cô giơ tay sờ mũi, cuối cùng lấy điện thoại ra.

“Chúng ta sắp tới rồi, còn bảy, tám phút nữa.”
Mặc dù anh nói là sẽ theo đuổi cô lại từ đầu, nhưng ai biết một người đàn ông ngay thẳng cứng ngắc như vậy sẽ theo đuổi thể nào, bình thường anh còn bận như thế.

Vậy nên không biết đến bao giờ bọn họ mới gặp lại nhau nữa.

Cô lấy điện thoại ra xem, che giấu tâm trạng của mình.

Nhưng nhìn vào điện thoại là đầu óc cô dần tỉnh táo lại.