Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 280: Em đã đánh cắp trái tim anh



Ở bên cạnh, Ôn Huyền vẫn đang không nhịn được lẩm bẩm: “Anh nói đến là đến à? Có gì chứng minh không?”

Thực ra khi nó1i câu này, không biết vì sao trong lòng cô lại hơi tức giận. Cảnh tượng này quả thực là đáng yêu xỉu.

Khóe mắt Ôn Huyền giật giật.
Nhưng trong lúc Ôn Huyền cố tình chọc tức anh, cô bất chợt n2ghe thấy anh nói một câu: “Anh cảm thấy trong xe anh cần một cái móc treo.”

“Cái, cái gì?”
Câu nói ấy khiến Ôn Huyền đỏ cả mang tai.

Cô quay mặt đi, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, không nhịn được cắn môi.
Kế đó, cô nhìn thấy Lục Kiêu chống một tay vào vô lăng, vừa nghiêm túc lái xe, vừa dùng tay còn lại mở hộp chứa đồ giữa hai chiếc ghế, lấy một món phụ kiện màu hồng ra.

Khi nhìn rõ nó là thứ gì, Ôn Huyền trợn tròn mắt.
Đến khi buông tay ra, sợi dây được bện kiểu truyền thống Trung Quốc buộc lấy nó, khiến chú heo nhỏ nhắn ấy lắc lư trên không trung, thật sự là rất đáng yêu.

“Đây là móc treo xe mới của anh, em thấy có được không?”
Ôn Huyền nhíu mày0 lại.

Trong xe cần một cái móc treo? Tự nhiên anh nói thế làm gì? Sao cô chẳng hiểu gì cả.
Anh thì hay rồi, còn dặn bà cụ7 ấy, không cho bà ấy nói với anh.

Ngay lúc đó cô đã cảm thấy bà cụ ấy nhìn Lục Kiêu bằng ánh mắt rất lạ, hóa ra bọn 7họ đã nói trước với nhau, tiếc rằng lại xảy ra sai sót.
Đây chẳng phải là móc treo điện thoại của cô sao?!

Nhưng hôm qua ra ngoài rồi quay về, cô phát hiện ra không thấy nó đâu nữa, cô tìm một lúc lâu, cuối cùng còn thấy buồn, trong lòng trống rỗng.
Anh mang thuốc tới cho cô, nhưng lại không đi vào tìm c2ô.

Nếu hôm nay anh không chính miệng nói với cô, ai biết anh từng tới cơ chứ!
Lúc này, người đàn ông liếc nhìn cô một cái, rồi lại chậm rãi nói một câu: “Đây là heo vàng của anh, không chỉ vượng phu, mà còn bảo vệ anh nữa.”

Bảo vệ anh lên đường bình an.
Đại Đội trưởng Lục nói với vẻ nghiêm túc.

Xe lao vụt trên đường, trong chiếc xe việt dã Wrangler ngập tràn hơi thở đàn ông mạnh mẽ ấy, chú heo con đung đưa theo.
Rõ ràng là anh đang ám chỉ điều gì đó!

Cơ mà nói ra thì, cảm giác ấy rất diệu kỳ.

Trong xe của đại Đội trưởng lạnh lùng treo một chú heo con màu hồng, người khác mà ngồi vào trong xe thì chắc chắn sẽ biết anh là hoa có chủ rồi.