Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 316: Chương 318



Không bao lâu sau, bài càng đánh càng may, khiến bà tươi cười liên tục.

Lúc này, một bà hàng xóm cười đùa: “Xem ra chị Lục gặp1 việc gì vui nên cũng khoan khoái hẳn ra nhỉ? Nói xem, có phải trong nhà sắp có chuyện gì không?”

Vừa nói xong là có người ở 2đối diện tiếp lời, chậc chậc nói: “Tôi thấy hay là con trai chị sắp kết hôn? Thời gian trôi qua nhanh thật đấy, con trai tôi cũng xấp7 xỉ tuổi Lục Kiêu, vậy mà bây giờ cháu gái tôi đã đi học mẫu giáo rồi.”

Bà Lục nghe vậy, tức tối lườm bà ấy: “Đúng th7ế, các bà đều được bế cháu rồi, nhưng tôi vẫn chưa muốn, không muốn chút nào hết!”

Đúng là đau đầu chọc đấy!
Nghĩ tới chuyện Ôn Huyền là bạn gái của con trai mình là bà Lục lại ngứa ngáy tay chân.

Bề ngoài của Ôn Huyền rất hợp ý bà, nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp.

Bà hàng xóm cười nói: “Được rồi chị Lục, chị không để được thì thôi, đừng nói là chị không muốn. Lần nào tới nhà tôi hay thấy cháu gái tới tìm tôi, không biết ai cứ nằng nặc đòi bế nữa.”
Khó khăn2 làm con trai bà mới có bạn gái, còn là nữ thần quốc dân Ôn Huyền nữa chứ. Bà vui như mở cờ trong bụng, đâu dám nhắc tới chuyện xem m0ắt gì nữa.

Nhưng làm sao bà lại không muốn con trai mình mau chóng lập gia đình được cơ chứ?

Sính lễ kết hôn đã chuẩn bị xong từ lâu rồi. Lục Kiều là con trai độc nhất của nhà họ Lục, nếu Ôn Huyền gả vào nhà bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ không để cô chịu ấm ức, đều coi cô như con ruột vậy.
Bà Lục bị đâm trúng tim đen, chơi bài không cẩn thận, bị đối phương ăn mất.

Huyệt Thái Dương của bà Lục lại bắt đầu giật thình thịch, nói: “Các bà đừng có đắc ý. Trong năm nay là con trai tôi sẽ kết hôn, tôi sắp được bế cháu trai cháu gái rồi!”

Bà hàng xóm phản bác thẳng thừng: “Thôi đi ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có.”
Bà thật sự rất sợ con trai mình bị đá.

Mong là lần này nó nên thân thiện hơn một chút!

Lúc này, bà cầm điện thoại trên chiếc bàn bằng gỗ tử đàn lên nghe máy.

“Alô, ai vậy?”

Bà vừa dứt lời, đầu bên kia im lặng giây lát: “Con ạ.”