Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 340: Có thể chứ?



tức gọi điện thoại cho cậu.”

Lục Kiêu kẹp điếu thuốc trên tay, lấy điện thoại ra gửi thứ gì đó cho Thẩm Mộc: “Đây là thông tin số tài k1hoản, mỗi lần gửi năm trăm ngàn thì sẽ khiến người ta chú ý tới, rất có thể là dùng thông tin cá nhân của người

khác.” này chuyển từ miền Tây về đi, đừng để cô ấy phòng không gối chiếc.”

Anh ấy mới nói hết câu, Lục Kiêu thản nhiên nhìn anh ấy: “Cậu tự lo thân đi, ngay cả đối tượng để kết hôn cũng không có.”

Thẩm Mộc: “...”
Nhớ tới những chuyện đó, anh ấy chẳng còn hứng thú gì với hôn nhân nữa.

Ban đêm, ngoài những nơi có đèn, cả tòa tứ hợp viện đều chìm trong bóng tối.

Chỉ có những ánh sao lành lạnh chiếu xuống, phủ lên đó một mảng sáng màu bạc.
Trong mắt người khác, anh chỉ là đội trưởng đội cứu hộ bình thường, không tiền không thể, chẳng thể mở rộng điều tra được.

Nhưng trên thực tế, anh sẵn sàng dùng đến mọi thể lực của mình để nhổ cỏ tận gốc, tiêu trừ mối họa về sau.

Thẩm Mộc lên xe. Lúc khởi động xe, anh ấy hạ kính xe xuống, khóe môi khẽ nhếch, nói một câu với Lục Kiêu: “Về đi mau lên, đừng để chị dâu tôi chờ lâu. Cậu cũng nên suy xét chuyện đại sự của đời mình đi. Hay là sau
Trước kia anh ấy còn không muốn, cảm thấy vẫn chưa chơi chán, nhưng thấy mình cũng sắp ba mươi rồi, Lục Kiêu lại sắp có một gia đình viên mãn, trong lòng anh ấy cũng cảm thấy hâm mộ.

Nhưng ông trời đã sắp đặt cả rồi, muốn cũng chẳng được.

Chẳng lẽ anh ấy cứ kết hôn bừa đi, để rồi cuối cùng lại đổ vỡ như bố mẹ, ly hôn ngay từ khi anh ấy mới mười mấy tuổi?
“Brùm” một tiếng, chiếc Hummer kêu to, như đang bày tỏ sự bất mãn mãnh liệt của mình.

Thẩm Mộc lắc đầu tự giễu, nhìn thẳng về phía trước và chỉnh kính xe lên.

Thật sự chẳng muốn nói chuyện với Lục Kiêu nữa.
Trong căn phòng phía đông, tiếng nước ào ào vang lên trong phòng tắm.

Ôn Huyền đã vệ sinh cá nhân xong rồi, cô đang ngồi tựa vào giường. Nghe tiếng vang ấy, trong lòng cô hết sức thỏa mãn.

Tiếng vòi hoa sen dừng lại, cô cố tình kéo cổ áo xuống, để phần cổ lộ ra nhiều hơn.

Cô vừa kiếm được một chiếc áo phông trong tủ quần áo của Lục Kiêu. Anh cao những 1m88, vậy nên áo của anh quá rộng so với cô, hoàn toàn che đi phần đùi.