Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 349: Người mới tới đủ nhanh, nỗi buồn không đuổi kịp



“Đậu xanh, tên đó trơ trẽn đến mức ấy sao?!”

Nói đến đây, cô lại không nhịn được chửi thề một câu, cắn răng nhìn ra ngoài cửa sổ xe1: “Đáng lẽ vừa rồi chị phải xuống xe nện cho hắn một trận rồi mới phải! Đồ khốn kiếp!”

Lục Kiêu cũng âm trầm mặt mày. “Được rồi, có gì đợi chúng ta trở về rồi nói, em kể riêng cho chị thôi cũng được. Lau nước mắt đi, đừng khóc nữa.”

Vừa nói, Ôn Huyền vừa lấy khăn giấy trong túi xách ra, dịu dàng lau nước mắt cho cô nàng.

Trong lòng Lý Tại Quận dâng lên cảm giác ấm áp. Cô ấy lại nhào vào lòng Ôn Huyền, nghẹn ngào như một đứa trẻ tội nghiệp: “Chị dâu tốt quá đi mất, tối nay em muốn ngủ với chị cơ.”
Thực ra, Lý Tại Quân vẫn còn một số việc mà cô ấy chẳng có mặt mũi đầu mà mở miệng.

Bạn trai cô ấy là hội trưởng hội sinh viên, tuy rất thông minh, nhưng điều kiện gia đình không tốt, vậy nên cậu ta thường xuyên đi làm thêm.

Bọn họ quen nhau trong lúc làm thêm ở một cửa hàng bán đồ ăn nhanh,
Lý Tại Quận sụt sịt: “Em cũng không nuốt trôi!”

Bọn họ dứt lời, người0 đàn ông đang lái xe phía trước ho khan vài tiếng.

Bọn họ còn dám nói thẳng trước mặt anh là đi thuê người đánh tên nam sinh đó?
“Được rồi, có gì đợi chúng ta trở về rồi nói, em kể riêng cho chị thôi cũng được. Lau nước mắt đi, đừng khóc nữa.”

Vừa nói, Ôn Huyền vừa lấy khăn giấy trong túi xách ra, dịu dàng lau nước mắt cho cô nàng.

Trong lòng Lý Tại Quận dâng lên cảm giác ấm áp. Cô ấy lại nhào vào lòng Ôn Huyền, nghẹn ngào như một đứa trẻ tội nghiệp: “Chị dâu tốt quá đi mất, tối nay em muốn ngủ với chị cơ.”
Ôn Huyền đang lau nước mắt cho cô ấy, nghe vậy cô ngớ người ra.

Lục Kiêu đang lái xe, anh nhìn cô qua gương chiếu hậu.

Lý Tại Quân vẫn đang sụt sà sụt sịt: “Không, không được sao ạ...”
Về sau, cậu ta mải tham gia các hoạt động, nghỉ không làm thêm nữa. Cậu ta thường xuyên nói là không đủ kinh phí để tổ chức hoạt động, vậy nên cô rất hay đưa tiền mà mình kiếm được cho cậu ta, bảo cậu ta ở bên

ngoài đừng quá tiết kiệm.

Dù sao cũng làm trong hội sinh viên, đôi khi cũng cần thể diện mà.
Mặc dù cô chú chu cấp đủ tiền cho Lý Tại Quân, nhưng cô ấy vẫn muốn tự kiếm thêm một chút.

Vậy nên khi gặp cậu ta, cô ấy cảm thấy cậu ta vừa thông minh giỏi giang, lại còn chịu được vất vả, là một người đáng tin cậy.

Trong lòng đã rung động rồi, âm thầm đơn phương cậu ta, vậy nên sau này cậu ta theo đuổi, cô ấy đồng ý luôn.
Nhưng chưa biết chừng những khoản tiền ấy đều bị cậu ta mang đi trả tiền khách sạn rồi ấy chứ!

Càng nghĩ, Lý Tại Quân càng cảm thấy trước kia mình đúng là ngốc hết thuốc chữa, ngu ngốc đến mức buồn cười.

Má chứ, bực thật đấy!
Ôn Huyền đang lau nước mắt cho cô ấy, nghe vậy cô ngớ người ra.

Lục Kiêu đang lái xe, anh nhìn cô qua gương chiếu hậu.

Lý Tại Quân vẫn đang sụt sà sụt sịt: “Không, không được sao ạ...”
Về sau, cậu ta mải tham gia các hoạt động, nghỉ không làm thêm nữa. Cậu ta thường xuyên nói là không đủ kinh phí để tổ chức hoạt động, vậy nên cô rất hay đưa tiền mà mình kiếm được cho cậu ta, bảo cậu ta ở bên

ngoài đừng quá tiết kiệm.

Dù sao cũng làm trong hội sinh viên, đôi khi cũng cần thể diện mà.
Anh 2im lặng nãy giờ, lúc này cũng mở miệng nói: “Thực ra em phát hiện ra bộ mặt thật của cậu ta ngay từ sớm như thế này vẫn hơn là đợi đến lúc7 dính dáng quá nhiều rồi mới chia tay.”

Quả thực, đối với những loại cặn bã như thế, càng nhận ra bộ mặt và chia tay từ sớm thì cà7ng tốt,

Ôn Huyền cũng nói: “Đúng thế, anh em nói không sai. Nhưng cho dù em nhịn được thì chị cũng không nuốt trôi cục tức này. Để2 chị tính xem lúc nào thuê người đánh hắn một trận!”
Nhưng chưa biết chừng những khoản tiền ấy đều bị cậu ta mang đi trả tiền khách sạn rồi ấy chứ!

Càng nghĩ, Lý Tại Quân càng cảm thấy trước kia mình đúng là ngốc hết thuốc chữa, ngu ngốc đến mức buồn cười.

Má chứ, bực thật đấy!
Ôn Huyền ho khan một tiếng, thế này thì cô phải nói sao đây?

Vừa mới lúc nãy Lục Kiêu đã nhắc nhở cô rồi, trong lòng cô vẫn còn nghĩ là sẽ ngủ với anh, không thể để anh cô đơn lẻ loi được.