Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 483: Cuộc sống ngọt ngào không có xấu hổ thẹn thùng (4)



Lục Kiêu: “...”

Ngon! Tuy rằng anh sắp ba mươi rồi, nhưng cô vẫn còn trẻ, sự nghiệp đang trong thời kỳ đỉnh cao, Anh muốn tôn trọng ý kiến của cô về vấn đề con cái. Nhưng Lục Kiêu không ngờ là Ôn Huyền lại ngước mắt lên nhìn anh, nghiêm túc nói một câu: “Lục Kiêu, chúng ta sinh con đi.”

Đúng thế, sinh con...
Lục Kiêu múc cơm hấp thịt khô ra, đưa cho cô7 một bát, lời nói ấy vô cùng tự nhiên.

Không biết nghĩ tới điều gì, bàn tay đang cầm thìa của Ôn Huyền hơi khựng lại.
2
Sau đó, cô chậm rãi củi đầu nhìn xuống bụng.
Chính anh mới là người vô sự vô sách, xấu xa chết đi được.

Lục Kiêu: “...”
Cô nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai: “Ôn Huyền, đừng nghĩ nhiều. Anh bồi bổ sức khỏe cho em, chỉ bởi vì em thiếu máu, ngoài việc uống thuốc Đông y thì còn phải bồi bổ qua đường ăn uống. Anh đã nói là sẽ cố gắng khôi phục sức khỏe cho em, chăm sóc em thật tốt mà.”

Không liên quan gì tới chuyện con cái.
“Không, là bởi vì em.”

Ôn Huyền ngắt lời anh. Cô hít sâu một hơi, cuối cùng nắm chặt chiếc thìa, cụp mắt nói: “Thực ra em vẫn luôn nghĩ tới vấn đề này, dù sao bác sĩ cũng nói là sức khỏe của em không tốt, tỉ lệ mang thai thấp, đã thể thì không cần dùng đến biện pháp tránh thai đầu. Nếu không được thì cứ chờ thôi, còn nếu có, vậy thì đó chính là món quà của Thượng Để dành cho em.”
Bồi bổ sức khỏe sao?

Trong lúc vô vàn suy nghĩ đang hiện lên tron0g đầu cô, tay anh bỗng nắm trọn lấy tay cô.
Đội trưởng Lục cúi đầu ăn cơm. Được một lát, anh đột nhiên nói một câu: “Lúc em ngủ, anh đã lấy ra rồi.”q

“Phụt!”
“Được, anh nghe em, em thích thể nào cũng được.”

Nói đến đây, môi anh mấp máy, bổ sung thêm một câu: “Chúng ta không dùng biện pháp tránh thai nữa.” Nghe vậy, Ôn Huyền lườm anh một cái: “Đừng ra vẻ nghe lời em lắm có được không? Cứ như thể chiều nay anh có dùng biện pháp tránh thai vậy.”
Hai người nhìn nhau một lát.

Đến khi mở miệng, Lục Kiêu nói từ tốn và nghiêm túc: “Ôn Huyền, em đừng cảm thấy áp lực, bố mẹ và anh đều không nóng lòng...”
Ôn Huyền ngồi trên ghế, canh gà đặt trên bàn rượu. Cô cầm thìa, vui vẻ uống canh.

Tro1ng canh gà có kỷ tử đen, đông trùng hạ thảo, màu sắc nịnh mắt.