Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2204: Mang đi tân nương



Độc Cô Phượng hai tay bắt lấy ôm vào lồng ngực, rồi vội thụt lùi về sau, ôm khư khư như sợ hắn đoạt lại.

“ Bên trong ngoài Thiên Địa Thất Sắc còn có Thập Cường Võ Đạo của ta, nhỏ một giọt máu lên, nàng có thể dùng tinh thần lực học hết những võ công này. Phượng Phượng nàng chỉ hôn ta một cái, còn đến 10 cái nữa ta sẻ thu nợ sau” Đế Thiên An nói xong chậm rải bước đi.

Độc Cô Phượng cúi gầm mặt không dám nhìn người, trong lòng vừa xấu hổ lại vừa mui mừng, càng lại bất ngờ đối phương lại dám đưa cho nàng tuyệt học của mình.

Không chỉ nàng mà những người khác cũng chấn kinh lên, Đế Thiên An lại dể dàng đem võ công tuyệt thế mình đưa tặng cho mỹ nữ. Phải biết hắn sử ra võ công đều là tuyệt thế, ấy vậy mà chẳng chút do dự đem cho Độc Cô Phượng.

Đế Thiên An đả xuất hiện ở Tống Ngọc Hoa chổ, hai tay đem nàng eo ôm lấy :“ Hôm nay bản tọa có nhả hững đến cướp hôn, hỏi lại lần nữa có kẻ nào muốn làm anh hùng trừ ma vệ đạo gì gì đó thì đứng ra đây. Đơn chiến quần chiến xa luân chiến ta chấp hết. Còn không thì cút hết đi, đừng làm phiền bổn công tử thưởng mỹ nhân”

“ Ah” Tống Ngọc Hoa kinh hô một tiếng, mặt cúi xuống không dám nhìn người.

Đám quan khách người nhìn ta ta nhìn người, rồi nhìn thân ảnh nam tử đang ôm nữ tử kia.

Bọn họ dám lên ứng chiến ư? mạnh như Giải Huy còn chết một cách yếu ớt, bọn họ ngại sống lâu rồi.

“ Nhìn nàng đẹp mắt, ta tặng thêm nàng 4 lộ đan dược này, Trú Nhan Đan có thể bảo trì dung mạo, Thối Thể Đan có thể tẩy kinh phạt tủy rèn luyện thể chất nàng, Tụ Tiên Đan có thể tăng 60 năm công lực. Cuối cùng là Nghịch Chuyển Sinh Tử Đan, cho dù đả chết chưa quá 7 ngày có thể sống lại.”

“Đều là ta nhàn rỗi luyện chế, an tâm mà dùng. 10 cái hôn nàng nợ ta, ta sẻ đến Độc Cô gia thu sau. Phượng Phượng chờ ta cùng Ngọc Hoa yêu thương một hồi sẻ đến tìm nàng.”

Nói đến đây Đế Thiên An đả dẫm nhẹ chân, thân hình như lông ngỗng bay lên cao, như tiên nhân ngự gió mà đi.

“ Ực” Độc Cô Phượng lại nuốt một ngụm nước bọt, tay vội bắt lấy bốn cái lọ sứ còn lơ lửng ở không trung kia cất vào người nhanh nhất có thể.

Trú Nhan Đan có thể bảo trì dung mạo đối với cô gái như nàng chí mạng hấp dẫn, con gái ai mà không để ý đến dung mạo cơ chứ.

Thối Thể Đan có thể tẩy kinh phạt tủy rèn luyện thể chất nàng không kém, nàng thân là kẻ luyện võ càng biết rõ thứ này giúp ích mình thế nào.

Tụ Tiên Đan có thể tăng 60 năm công lực càng chí mạng hấp dẫn nữa, đây chả khác nào triệt để giải quyết vấn đề Độc Cô gia lo lắng cả.

Nghịch Chuyển Sinh Tử Đan, cho dù đã chết chưa quá 7 ngày có thể sống lại càng thêm nghịch thiên, chết còn có thể sống lại đây còn không đủ đáng sợ ư.

Đương nhiên những lời của Đế Thiên An có thể là giả, cũng có thể là nhắm vào Độc Cô gia, để bọn họ chịu giang hồ công kích, nhưng bất luận thế nào Độc Cô Phượng cũng không thể từ bỏ, chấp nhận giữ lại những quà tặng này.

“ Các vị, hiện giờ hôn sự đả gián đoạn, gia môn còn bận việc Thịnh mỗ cùng điệt nữ xin cáo lui trước” Độc Cô Thịnh bây giờ như con kiến bò trên lò lửa vậy, gấp gáp chấp tay hành lể cất lời cáo từ.

Cũng không có đợi đám người phản ứng, liếc mắt cho Độc Cô Phượng bước đi, cả người ngưng tụ chân khí tùy lúc có thể chống trả bất cứ ai tập kích.

Bây giờ chỉ có thể rời khỏi Độc Cô Bảo nhanh nhất có thể, trở về Độc Cô Gia mới là phương án sáng suốt nhất.

“ Lỗ thúc.. chuyện này!!” Tống Sư Đạo nhìn muội muội mình bị cướp đi mà không biết làm thế nào.

Đây là cái tát vô cùng mạnh vào mặt nhà Tống phiệt, nhưng bọn họ chẳng thể làm được gì cả. Võ công của Đế Thiên An bày ra để cho bọn họ kinh sợ, coi thường quần hùng chẳng xem Thiên Đao vào mắt, muốn giết là giết trên đời này nếu có một người chỉ e chính là Đế Thiên An.

“ Chúng ta cũng về thôi” Tống Lỗ ánh mắt quang mang nhìn chăm chú vào hai thân ảnh Độc Cô gia rời đi.

Hắn động tâm, muốn cướp đồ từ tay Độc Cô Phượng nhưng lại kiêng kỵ Độc Cô phiệt, một khi chuyện lộ ra đối với Tống phiệt chỉ là chuyện hại thân chịu thế nhân phỉ nhổ.

Nhưng nhìn đồ rời đi hắn thật không nỡ, nhưng mặc kệ nở hay không hôn sự kết minh cùng Độc Tôn Bảo bị Đế Thiên An phá đi, chuyện này không phải là chuyện nhỏ cần trở về Tống gia để thông báo.

Sự việc Đế Thiên An cướp tân nương phá hôn lễ, Độc Cô Bảo bảo chủ Giải Huy cùng con trai là Giải Văn Long chết ngay trong ngày. Còn có cả việc y đem võ công mình truyền cho nữ tử Độc Cô Phượng, cùng với bốn loại đan dược khác nhau đả truyền ra khắp nơi.

Đồng thời vô số người ánh mắt đều chú ý đến Lĩnh Nam, liệu rằng Thiên Đao Tống Khuyết đối với việc cướp hôn này của Đế Thiên An sẻ như thế nào.

Một vài người cho rằng y cướp hôn sở dĩ là vì dẫn ra Thiên Đao, muốn cùng kẻ này một trận chiến. Khi đó liệu rằng Thiên Đao có thể đả bại được truyền kỳ tuổi trẻ Tu La công tử Đế Thiên An hay không?

Hay là cũng giống như nhiều người trước đây ngả xuống dưới tay của y, vẻ lên giang hồ thần thoại.

Mặc kệ dư luận thế nào, Đế Thiên An cướp cô dâu tiêu dao khoái nhạc, chẳng một chút để tâm, làm những việc hắn ưa thích.

Một cái thôn trấn, nơi đây cuộc sống tương đối hưng vượng, nhà ngói cầu đá nhiều, nhìn qua là một thị trấn phồn thịnh, quy mô tuy chỉ bằng một phần bảy của Thành Đô, cách Độc Tôn Bảo hai vạn dặm phương nam.

Tại một cái gốc cây già rậm rạp xum xuê, cỏ dại mọc tràn khắp nơi, nơi khá là trống vắng trong thôn trắng, nơi này, hai cái thân ảnh lại an nhiên nằm trên đó nghỉ ngơi.

Đột nhiên một tràng vó ngựa trùng điệp vang lên, khiến cho hai người đang say ngủ thức giấc, còn có cả người trong thôn trấn gia súc bị kinh hoảng, phá tan giấc ngủ.

“ Ngô!!!” Tống Ngọc Hoa run run mí mắt mở ra, cả người nằm trên lồng ngực nam tử tuấn lãng y phục có mấy phần xốc xếch, còn chưa thanh tĩnh đầu óc nghe được những thanh âm ồn ào, nói : “ xảy ra chuyện gì?”

Đế Thiên An đáp : “ hình như là một toán cướp”

Tống Ngọc Hoa nghe xong, đầu óc cũng dần thanh tỉnh lại, nhưng mà toàn thân ê ẩm xương cốt cũng mỏi nhừ đi, đại não nhớ lại không lâu trước đây còn phiên vân phúc vũ, nói : “ chàng, mau dậy đi, có khi người đuổi đến rồi”

“ Có gì phải sợ chứ, yên tâm, một đám sâu kiến mà thôi” Đế Thiên An cười nói.

Tống Ngọc Hoa ngượng ngùng lẫn ngọt ngào khi thấy nam tử tuấn lãng vén lên sợi tóc nàng thân mật, đây đả là ngày thứ 3 nàng cùng hắn một chổ, tại ngay ngày tân hôn bị cướp đi.

Tống Ngọc Hoa cúi đầu, nhẹ giọng "Ừ" một tiếng.

Đế Thiên An bản lĩnh nàng đương nhiên biết cũng thấy qua, gả đàn ông này tại ngay tân hôn giết tân lang mang đi nàng, còn đem nàng cướp lấy thanh bạch, trở thành nữ nhân của hắn, nhưng nàng ngược lại không có hận y.

Giải Văn Long một người mà nàng chưa từng gặp gở có được bao nhiêu tình cảm chứ, cuộc hôn nhân của nàng chỉ là chính trị thông gia để củng cố vị thế của Tống phiệt mà thôi, nàng là món hàng hóa đem về lợi ích cho gia tộc, trong thâm tâm sâu thẳm hẳn cũng không nguyện ý.

Đế Thiên An cướp hôn, y tuấn lãng phi phàm cho dù là cha nàng nhiều năm về trước là giang hồ đệ nhất mỹ nam, hay sau này Giang Phong là đệ nhất mỹ nam tử cũng không thể so bằng y.

Võ công cao cường tài hoa trác tuyệt, người này lại dám tại lễ hôn giết cha con Giải Huy không sợ phụ thân nàng, bây giờ chính là nam nhân của nàng, hơn nữa ở bên cạnh hắn nàng không một chút chán ghét.

So với Giải Văn Long y hơn xa rất nhiều, ngược lại nàng còn vui mừng sự xuất hiện của y mang nàng rời khỏi cái hôn lễ kia. Lại cùng với gả giang hồ phong vân công tử này chung một chổ.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới