Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2206: Tự tìm đường chết Tứ Đại Khấu



Đại hán cao to tráng kiện, mặt mũi xấu xí, trên trán còn mọc ra một bướu thịt to tướng, trên lưng đeo hai cây lang nha bổng vắt chéo nhau, cười lên hô hố nói: “ nói không sai, nàng nếu chịu khuất thân hầu hạ chúng ta, trở thành người thân một giường, tự nhiên là chuyện gì cũng có thể thương lượng được rồi".

Ngữ điệu càng dâm ô hơn cả Hướng Bá Thiên lúc nãy, y chính là Kê Khuyển Bất Lưu Phòng Kiến Đỉnh.

Bọn tặc khấu lại ôm bụng cười, điệu bộ đắc ý phi thường.

Một tên khác cười khùng khục nói: “Hay cho câu người thân một giường. Đề nghị của Phòng tam đệ quả là tuyệt diệu. Chỉ có điều nàng ta là mỹ nữ, cho dù trong lòng có rất muốn rất muốn đi chăng nữa, nhưng ở đây có nhiều người như vậy, làm sao mặt dày mày dạn mà nói ra được chứ! Các người thấy Mao Tiêu ta nhận xét về tâm lý nữ nhi có thấu triệt không?".

Đại hán xấu xí vừa phát thoại bị y gọi là tam đệ, có lẽ chính là Kê Khuyển Bất Lưu Phòng Kiến Đỉnh.

Chỉ có mỗi tên thủ lãnh khấu tặc vẫn còn chưa phát thoại, y là thủ lĩnh của tứ đại khấu Quỷ Khốc Thần Hiệu Tào Ứng Long.

Người này thân hình hùng vĩ, hai vành tai vừa to vừa rộng, trên trán chồng chất những nếp nhăn, hai má nhô cao, nhưng dưới cằm lại thóp lại, hai mắt he hé như đóng như mở, gây cho người đối diện ấn tượng y là một kẻ thâm trầm.

Nhưng tướng mạo của y lại không hề đáng ghét như ba kẻ còn lại, thậm chí còn giống như là một lão tiên sinh kiến đa thức quảng ít nói nữa.

Tả thủ y sách một cây trượng mâu rèn bằng thép luyện, thoáng nhìn thì ít nhất cũng phải nặng tới bốn năm chục cân.

“ Đồ vô sỉ, dâm tặc, hạ lưu” Tống Ngọc Hoa là hàng hoa khuê nữ, từ trước giờ nào nghe được mấy lời hạ lưu thế kia, mặt ửng đỏ lên chỉ có thể mắng ra mấy lời.

Đám phỉ tặc lại cười lên một tràng dâm đãng.

Đế Thiên An nhìn đám người, lạnh lẻo nói : “ đúng là tự tìm đường chết”

"Đinh!".

Hướng Bá Thiên đưa cao song thủ, vỗ nhẹ hai chiếc Đoạt Mệnh Xỉ Hoàn vào nhau phát ra một âm thanh vui tai, cười ha hả : “ chết đến nơi còn..”

Hắn còn chưa nói hết, đồng tử co rút thành cây kim khi thấy trên tay Đế Thiên An ngưng tụ ra một thanh trường kiếm.

“ Tụ Khí Thành Kiếm” Tứ Đại Khẩu trong lòng kinh hô lên, đại não như kinh thiên phích lịch.

Trên giang hồ võ công vô số, nhưng có thể tụ khí thành kiếm, lấy khí vô hình ngưng tự trường kiếm hữu hình chẳng khác gì kim loại sắc bén, trên giang hồ chỉ có một người làm ra được, cũng là độc môn võ kỹ của y.

Mà kẻ đó hính là danh dương thiên hạ võ lâm Tu La công tử Đế Thiên An.

Tào Ứng Long từ nãy không nói gì vội vả cất tiếng: “ Chờ đả, chuyện có chút hiểu..”

Lời hắn còn chưa nói hết, cả thân hình đả vội nhảy lùi về sau, đồng tử co rút thành cây kim khi thấy được thân ảnh Đế Thiên An như thiểm điện hiện ra.

“ Phốc xích”

Máu tươi bắn ra, hai tên thuộc hạ gần đó của Tào Ứng Long đầu lâu liền bị cắt rơi, máu tươi bắn ra ngoài.

“Đang!!!”

Một tiếng kim thiết vang lên, Phòng Kiến Đỉnh thân hình to béo lại bị chấn trượt lùi về sau mười mấy bước, xô gả mười mấy tên thuộc hạ gần đó.

“ Nữ nhân của Đế Thiên An ta còn dám khi nhục, gan các ngươi cũng lớn lắm, hôm nay một kẻ cũng không lưu” Đế Thiên An thân ảnh lại hiện về bên cạnh Tống Ngọc Hoa, trên tay nắm giữ lấy hai chuôi kiếm.

“Đế Thiên An”

“ Y.. y là Tu La công tử Đế Thiên An”

“ Sát tinh Tu La công tử”

Người có tên cây có bóng, Đế Thiên An hiện tại là đệ nhất nhân ma đạo, phía sau chính là Âm Quỳ phái Ma môn cự đầu, võ công cao cường thực lực hùng mạnh, mấy kẻ tặc khấu có thể ngang ngược cướp bóc nhưng nghe đến cái tên Đế Thiên An bọn họ cũng rét run lên.

Tinh Túc phái một đêm bị diệt, có đến mấy ngàn người đều bị một mình y giết, chính đạo cao thủ vây công không giết nổi y. Cường giả như vậy đám tặc khấu như bọn họ có thể chọc vào sao.

Đế Thiên An cất lời : “ nàng nhắm mắt lại, hôm nay ta đại khai sát giới, diệt sạch Tứ Đại Khẩu, một kẻ không lưu”

Lời vừa dứt Đế Thiên An đả dịch chuyển, nháy mắt tốc độ nâng lên đến cực hạn, hai tay song kiếm vung vẩy, lực đạo mấy vạn cân xuất ra, cực kỳ thô bạo lẫn huyết tính, không một điểm dư thừa kiếm vung người vong.

Tống Ngọc Hoa khe khẽ gật đầu, nhưng không có nhắm mắt, nàng nhìn thấy phía trước đầy tàn ảnh Đế Thiên An, giống nhu y đang vũ đạo đẹp mắt vậy để cho nàng say mê nhìn.

“ Lên, giết hắn cho ta” Hướng Bá Thiên quát lớn. chỉ huy kỵ binh xung quanh.

Đả mạo phạm Đế Thiên An, y cũng đả tuôn ra sát ý, chuyện đả không thể quay đầu, lẻ nào còn chờ y giết ư. Võ công hắn đúng là không bằng được Đế Thiên An, nhưng tại đây nơi thủ hạ của hắn đông đảo.

Mà y chỉ có một người, hắn không tin y có thể chống cự được lực lượng đông đảo của Tứ Đại Khấu.

“ Bắn tên” Phòng Kiến Đỉnh lớn tiếng, đả lở đâm lao hắn cũng chỉ có thể phóng theo lao mà thôi, tuyệt đối không được để cho cái tên này hôm nay còn sống.

Dù sao nhục mạ nử tử kia cũng có phần hắn bên trong, với cá tính của Đế Thiên An làm gì để cho hắn con đường sống chứ.

“ Vù vù vù vù”

Một tràng mưa tiễn bắn đến vị trí của Đế Thiên An cùng Tống Ngọc Hoa, từng mủi tên xé gió mà đến.

Song toàn bộ mủi tên bắn đến đều không làm gì được cả, toàn bộ đều bị đánh văng ra ngoài, Đế Thiên An đả kịp xuất hiện bên cạnh Tống Ngọc Hoa, một cái lồng Chakra Phong hệ nháy mắt bạo phát, xoay tròn quanh người đánh bật hết thảy vật lý công kích ra ngoài.

“ Xông lên, kẻ nào giết được y, trọng thưởng vạn lượng vàng, thăng 3 cấp” Mao Tiếu la lớn lên.

Chim chết vì mồi người chết vì tiền, nhất là cái đám thổ phỉ cướp bóc quen thói này, vạn lượng vàng đủ để chúng đỏ mắt liều mạng tranh giành phần thưởng, bỏ mặc đi nguy hiểm phía trước.

“ Y chỉ có một người, các huynh đệ giết hắn ta” Hướng Bá Thiên lớn giọng hô

Lập tức trùng điệp tiếng vó ngựa vang lên cùng tiếng hô hoán của đám phỉ tặc, từ các ngỏ ngánh đám phỉ tặc dưới đất hay cởi ngựa mang theo vũ khí,tấn công tới.

Một phần con đường trong trấn nhỏ hẹp chỉ rộng đến 5 mét là cùng, cho nên Đế Thiên An cùng Tống Ngọc Hoa như lọt hỏm vào vòng vây, như trong gió vật dễ cháy, trùng trùng hiểm cảnh.

“ Quỳ” Đế Thiên An hờ hững thốt lên, thả ra trên người long uy.

Ngay lập tức vô số bảo má trong trấn hí vang, hất tung đi những thổ phí trên lưng, tống văng hắn ra khỏi cơ thể mình, có bị ngả chết cũng có bị thụ thương lấy.

“Không xong” Vẫn trầm mặc không nói Tào Ứng Long kinh hô, nhìn vô số bảo mã loạn thành một bầy, từ người nam tử kia sinh ra một cổ khí tức bá đạo nghiền ép, để tinh thần hắn sinh ra quỳ bái chi tâm.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới