Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2211: Vưu Sở Hồng ý tưởng



Mặc dù nàng là chủ nhân của bức họa, khi nhỏ máu thành công, nàng là người duy nhất có thể tự do ra vào xem lấy võ kỹ để lại trong đó.

Nhưng mặc dù thiên phú nàng vô cùng tốt, nhưng võ công của Đế Thiên An để lại vượt quá một phàm nhân nàng có thể nhìn thấu.

Tinh thần lực không đủ, không thể xem nhiều, cũng không nhìn được chuyên sâu hơn, cần có ngộ tính thiên tư hơn nữa.

“ Đáng giận” Độc Cô Phượng lại mắng lên.

Vưu Sở Hồng cũng bị thanh âm của cháu gái mình kéo lại, ánh mắt tràn đầy tiếc hận sau đó lại vui mừng, nhìn cháu gái mình : “ người đời tinh lực có hạn, luyện một môn võ công đến đăng phong tạo cực đả khó. Tuy con thiên tư vô song, nhưng mà làm sao bì được Đế Thiên An, dục tốc bất thành”

Độc Cô Phượng gật đầu, nói : “ cái tên bại hoại này đúng là lợi hại, bà nội người nói Thiên Đao có đánh lại hắn không?”

“ Làm sao, lo lắng rồi”

Độc Cô Phượng mặc có chút hồng, nói : “ làm gì có, cái tên hoa hoa công tử đó, con mới thèm”

“ Ha ha” Vưu Sở Hồng cười, nói : “ bà cứ tưởng trước giờ Phượng nhi của ta chỉ ham mê tập võ, không lý nam tử khác chứ. Phượng nhi nghe nói con còn nợ người ta 10 cái hôn, hắn đến đòi nợ làm gì đây?”

Độc Cô Phượng mặt đỏ chót, xấu hổ ôm lấy bà mình : “ bà, người lại chọc ta”

Vưu Sở Hồng lại cười : “ Đế Thiên An quả thật là kỳ tài ngàn năm có một, Thương Long xuất thiên hạ vô song, Thập Phương Vô Địch bà lảo ta chưa từng thấy, lần trước tại Túy Nguyệt lâu chỉ thấy hắn sử ra bảy môn đả kinh hạ quần hùng. Thiên Đao Tống Khuyết chỉ e cũng bại thôi”

Vưu Sở Hồng nói tiếp : “ Nghe nói tu luyện đến đại thành thân cứng như kim cang, lực mạnh vô cùng. Thủy hỏa bất xâm, vạn độc không nhập. Chính là đương thời thần công không thua gì tứ đại kỳ thư, y lai đem nó cho con, còn tặng đan dược, bà thấy chỉ e..”

Độc Cô Phượng tim lại đâp nhanh, từ trước giờ chưa từng có nữ nhi tâm tình lại nổi.

Nàng trước giờ chướng mắt nam nhân, bởi đa số nam tử cùng tuổi hay lớn hơn đều không đánh lại nàng.

Tuổi còn trẻ, nhưng võ nghệ cũng đã đi vào cao thủ nhất lưu cảnh giới nữ tử, đem thân thể luyện thành khắp toàn thân từ trên xuống dưới, một cái vị trí cũng có thể trong nháy mắt hóa thành sát nhân lợi khí.

Nhưng cho đến khi Đế Thiên An hiện ra, lấy sức một người viết lên tuyệt thế phương hoa, đúc ra thần thoại võ lâm. Tuổi còn trẻ lại tinh thông cầm kỳ thi họa, mỗi một môn võ công đều quan tuyệt thiên hạ.

Có thể nói nam nhân trong thiên hạ để nàng nhìn trọng, có lẻ chỉ một mình Đế Thiên An.

“ Bà” Độc Cô Phượng lại thẹn thùng thốt.

Lúc này, một cái nô bộc từ xa vội vả chạy đến gấp gáp vô cùng, làm cho hai người ở đây chú ý.

“ Tham kiến lão phu nhân, tham kiến tiểu thư” thị nữ vội thi lể cung kính nói.

Vưu Sở Hồng lạnh nhạt hỏi : “ có chuyện gì?”

Thị nữ đáp : “ hồi phu nhân, Đế Thiên An công tử đả đến thành Lạc Dương”

“ Hả” Độc Cô Phượng kinh hô lên, vội hỏi : “ hắn ta bây giờ ở đâu?”

Thị nữ nói tiếp : “ công tử ấy tại Vạn Hoa lâu nghỉ ngơi, bây giờ cùng với hai nữ ử khác đi dạo, có nhờ người chuyển tin cho Độc Cô tiểu thư”

“ Hắn.. hắn muốn nói gì?” Độc Cô Phượng ngượng ngùng hỏi.

Thị nữ ấp úng : “ là nguyên văn ư?”

Vưu Sở Hồng nhãn quang lóe lên quang mang, nói : “ nói đi”

“ Phượng Phượng tối nhớ tắm rửa sạch sẻ”

Độc Cô Phượng nháy mắt mặt như gấc chín đỏ bừng lên, bàn tay tụ quyền đánh một cái, khí kình thoát ly nhấc lên một cơn gió nhỏ, thẹn quá thành giận, quát : “ đồ lưu manh dâm tặc, tối nay ngươi dám đến bổn tiểu thư cắt chân chó của ngươi”

Nói xong nàng chạy vào trong gian phòng của mình trốn mắt.

“ Là vậy ư” Vưu Sở Hồng lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên quang mang khác thường.

Độc Cô phiêt hiện giờ thế yếu, tuy Độc Cô Phượng đả giải quyết khốn cảnh, nhưng một kẻ như Đế Thiên An không phải là Độc Cô gia có thể là địch.

Y có thể tặng võ kỹ cho Độc Cô Phượng, và cả 4 loại diệu dụng bất đồng đan dược mà không một chút tiếc hận. Phách lực như vậy không phải ai cũng làm được, là thiên hạ ngầm xem là đệ nhất cao thủ.

Một kẻ như vậy là địch đối với Độc Cô gia chỉ có bất lợi, nếu như có thể lôi kéo thì càng tốt. Mà Độc Cô Phượng chính là cái cầu nối này.

“ Phượng nhi, người ta tối nay đến rồi, con nói bà bà làm sao đây?” Vưu Sở Hồng nhìn vào bên trong cười hỏi.

“ Bà, người đừng trêu cháu nữa” Độc Cô Phượng cả người nằm trên cái giường mình, đem mặt chôn vào cái mền xấu hổ nói.

“ Ha ha” Vưu Sở Hồng cười lên, sau đó lại rời đi.

Cháu gái mình chỉ vừa về 3 ngày, lại mang về cho Độc Cô thế gia lợi ích vô cùng khổng lồ. Mà hết thảy là người nam nhân kia cấp cho.

Thập Cường Võ Đạo uy danh thiên hạ, chứa 10 môn tuyệt học, nếu như Độc Cô Phượng có thể học hết, Độc Cô gia con em có thể luyện được thì tốt không thể tốt hơn. Nhất là đan dược kia, cực kỳ quý giá.

Nếu như có thể cùng Đế Thiên An kéo quan hệ, chí ít tuyệt không thể là địch, nếu như thông qua Độc Cô Phượng có thể để cường giả như y có giao tình, thì chẳng khác nào là cây định hải thần châm chấn giữ cả.

Phải biết ngoại thực lực cường đại ta, thì thế lực phía sau y là Âm Quỳ phái lại mạnh mẻ không kém gì các thế gia môn phiệt. Càng là dưới tay Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên bây giờ, đả có xu hưởng thống nhất Ma môn phân tán rồi.

Tuy thanh danh bất hảo, nhưng nắm tay lớn mới là đạo lý. Giống như Đế Thiên An hiện giờ, cường đại đến nổi còn ai dám chọc hắn nữa chứ. Chỉ có mấy kẻ muốn tìm chết mới đến cùng hắn giao thủ mà thôi.

Đế Thiên An mang theo hai nữ nhập thành Lạc Dương đả kinh động lớn nhỏ các thế lực trong thành. Nhưng không ai dám đui mù chọc cái tên này cả, bởi đến ngay cả Tống Khuyết y còn chẳng xem vào đâu, bọn họ có cái lá gan trêu vào ư.

Dám giết vào Độc Tôn Bảo cướp dâu, giết cha con Giải Huy, hoàn toàn không để ý chút nào, quan trọng hơn y là người Ma môn dây vào liền chết, chết rất thảm.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới