Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2212: Sắc dụ Sư Phi Huyên



Cố từ xưa tới nay, trước sau có Hạ, Thương, Đông Chu, Đông Hán, Tào Ngụy, Tây Tấn, Bắc Ngụy, Tùy chờ mười ba quốc gia tại Lạc Dương lập đô thành.

Tùy Đế Dương Quảng lên ngôi lại đem đô thành xây dựng đồ sộ hơn trước các đời.

Dương Quảng lại lấy Lạc Dương làm trung tâm, đào bới thông đến phía nam Hàng Châu, bắc chống đỡ Trác quận, thông suốt nam bắc Đại Vận Hà, đem Hải Hà, Hoàng Hà, sông Hoài, Trường Giang, sông Tiền Đường năm con sông lớn liên tiếp lại với nhau.

Lạc Dương càng cả ngày dưới giao thông thương mại trung tâm chỗ then chốt. Chỉ cần chiếm được liền được nửa kia thiên hạ.

Mà trong lịch sử, Lý Đường được Lạc Dương sau khi, cuốn khắp thiên hạ tư thế, cũng không còn cách nào chống đối, từng cái từng cái cường địch như bẻ cành khô giống như vậy, nhanh chóng bị bình diệt.

Mà lúc này, một con thuyền nhỏ chậm rải theo dòng nước mà trôi đi, con thuyền nhỏ dẹp hình lá hướng về một cái con thuyền lớn hơn, khoảng cách ước chừng hơn ba trăm mét.

Cầm âm du dương như tiên nhạc trên trời, thanh âm khiến say lòng người vang vọng trong không gian, làm lòng người mê mẩn.

Ánh trăng nhàn nhạt, cầm âm mê người, lại có mỹ nữ tuyệt đại phong hoa ca vũ, phong cảnh say lòng người thấp thoáng trên thuyền lớn.

Thư sinh trên thuyền nhỏ tán thưởng : “ Họa kỹ thông thần, cầm âm siêu tuyệt xúc động lòng người, quả không hổ là thiên hạ vô song người”

Một bộ thanh sam, tay áo lớn phiêu phiêu trong gió, trên người có không nói ra được phong thái nho nhã, thong dong tự nhiên, bên hông mang theo một cái xanh biếc trường tiêu.

Trên lưng mang theo trang nhã cổ kiếm, cộng thêm thần thái cho người nhìn cảm nhận được người này cũng có một tay tốt kiếm thuật.

Thanh sam một thân, nhưng người tinh tường đều có thể nhìn ra là nữ tử cải trang, hơn nữa còn là vị thiên tư quốc sắc đại mỹ nữ.

Không chút phấn son khuôn mặt thanh lệ thoát tục, cả người khác nào nước sương bên trong, thần bí, tao nhã, khiến người ta sinh không nổi chút nào khinh nhờn, nam trang trang phục ngược lại tăng thêm vài tia anh tuấn khí.

Cầm ầm đả dừng.

Thuyền nhỏ còn cách vài chục trượng khoảng cách, liền thấy cái kia thanh sam mỹ nữ dẫm nhẹ chân một cái, tung người mà lên, đạp lên thuyền lớn phía trước.

“Tại hạ Tần Xuyên, mạo muội bái phỏng mong ba vị lượng thứ” thanh sam giả nam trang hơi thi lễ, không nói ra được xuất trần, thanh nhã, chỉ là nhìn qua Loan Loan ánh mắt có chút khác thường.

“ Bao xa chi nhân? Đến vì cớ gì?” Đế Thiên An đem cổ cầm buông xuống, tiếp nhận chung rượu trên bàn uống lấy.

Tần Xuyên đáp : “ tại hạ thân cư Lạc Dương, nghe công tử đại danh mà đến, muốn từ công tử trừ đi thắc mắc của mình”

Loan Loan cười đi đến gần, chân trần đạp bước trên sàn gỗ, mấy chốc đả đến gần Đế Thiên An, lấy nàng nhãn quang đương nhiên nhìn ra được kẻ này là nữ giả nam trang, là một mỹ nhân hơn nữa cái khí chất trên người để cho nàng chán ghét.

“ Vị tiểu ca này thật là anh tuấn à, công tử người nói đúng hay không?” Loan Loan cười nói : “ Tần Xuyên, cái tên này thật làm cho Loan Loan nhớ đến cố nhân”

“ Cố nhân” Tống Ngọc Hoa dò hỏi.

Loan Loan cười đáp : “ một đám đầu trọc cùng ni cô à”

“ Phốc” Tống Ngọc Hoa che miệng cười lấy, ánh mắt nhìn về người phía trước, nàng cũng không phải người ngu từ lời nói của Loan Loan cũng đoán ra được phần nào ý tứ.

“ Nàng lá gan cũng lớn à, dám đặt chân lên thuyền của Tu La công tử, Mai Hoa Đạo, Sát Nhân Vương như ta, không sợ có đi không về rồi. ”

Thanh sam nam trang đáp : “ công tử nếu thật ra tay, Tần Xuyên cũng vô pháp chống cự, nhưng nếu Tần Xuyên có thể cảm hóa được công tử, vứt bỏ đồ đao thì cũng là vì thiên hạ tạo phúc”

Loan Loan cười lên một tràng thanh thúy, châm chọc nói : “ năm xưa Bích Tú Tâm muốn lấy thân trừ ma, hôm nay lại có người muốn dùng lại thủ đoạn năm xưa, công tử người ta đến trừ ma đầu đó”

Sư Phi Huyên sắc đẹp so với Loan Loan không phân cao thấp, phảng phất là tiên nữ trên trời hạ phàm.

Nhìn nàng, tựa hồ rất dễ dàng quên đi thế gian nhân sinh rất nhiều ưu sầu, cho người cảm nhận được bình yên ấm áp lạ thường khi ở cùng.

Loan Loan mị thuật khiến nam nhân trầm luân trong đó, dục vọng ham muốn điên cuồng; thì Sư Phi Huyên mị thuật là già trẻ thông sát, khiến người quên ưu sầu, tâm linh được yên tĩnh, được cứu vớt.

“ Không tệ” Đế Thiên An khen một tiếng.

Chỉ thấy cảnh vật xung quanh thanh sam nữ tử dần thay đổi, xích lỏa toàn thân săn chắc tuấn lãng vô song Đế Thiên An hiện ra, tràn đầy dụ hoặc xuất hiện tại thân ảnh này chổ, như sương khói vây quanh người.

Thanh sam nữ trang chứng kiến vội vận lên công pháp, đem mắt nhắm lại, miệng lẩm nhẩm phật ngôn, tâm thần không minh bài trừ đi tạp niệm.

“ Ah” Tống Ngọc Hoa hô một tiếng, gương mặt ngượng chín đem mắt dời đi, phía trước mấy thân ảnh Đế Thiên An đối với nàng quá trùng kích.

“ Tỷ tỷ, công tử thân thể đâu phải là chưa nhìn đâu?” Loan Loan cả người không xương dán sát lên người Đế Thiên An, quay sang trêu ghẹo Tống Ngọc Hoa.

Tống Ngọc Hoa càng xấu hổ hơn đem mặt cúi đầu xem như không nghe không thấy

“ Để ta xem thử nàng chống được sắc dụ của ta hay không?” Đế Thiên An cười nói.

Loan Loan cười nói : “ trên đời này làm gì có nữ nhân nào chống cự trước công tử cơ chứ. Muốn lấy thân trừ ma, Loan Loan cũng muốn biết truyền nhân đời này của Từ Hàng Tĩnh Trai chống cự được bao nhiêu, công tử người nói cô ta khi âu yếm khi đó là niệm tên phật tổ hay là niệm tên người đây”

“ Đúng là ma nữ mà” Đế Thiên An cười nói, tiếp tục thi triển huyễn cảnh.

Thanh sam giả nam trang này chính là đời này Từ Hàng Tĩnh Trai truyền nhân, so với Bích Tú Tâm và Phạm Thanh Huệ năm xưa còn lợi hại hơn, Sư Phi Huyên.

Có điều huyễn thuật của Đế Thiên An thi triển ra một người như Sư Phi Huyên có thể chống cự được ư.

Huyền cảnh như ảo như thật ăn mòn thần trí của Sư Phi Huyên, từ lúc nàng nhìn thấy huyễn cảnh thật ra từ trước đó đả rơi vào ảo cảnh của Đế Thiên An.

Sư Phi Huyên không ngừng niệm chú tĩnh tâm bài trừ tạp niệm phá bỏ huyễn cảnh, nhưng vô ích, nàng rời đi đả muộn rồi.

“ Là giả, hết thảy là giả” Sư Phi Huyên thầm hô, cảm nhận lúc này cơ thể đả không còn tự chủ, như con kiến bò trên chảo nóng, xích lõa trần truồng đang cùng nam tử tuấn lãng vô song kia hoan ái.

Mặc dù biết đây là giả, nhưng mọi thứ lại chân thật vô cùng, nàng có thể cảm nhận được cơ thể y nóng bỏng da thịt, xúc giác chân thật vô cùng, ý thức nàng mụ mị đi, đôi bàn tay nàng lại sờ vuốt lên thân thể kia.

Bầu ngực căng tròn bị y xoa nắn, vân vê, một luồng khoái cảm chưa từng có hiện lên, một thứ mà nàng trước đây chưa từng cảm nhận được, dục vọng từng bước ma túy thần kinh của nàng.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.