Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2215: Thiên Vấn cửu thức



Tống phiệt trong tứ đại môn phiệt là an phận một góc ở Lĩnh Nam.

Tống phiệt tích lũy thế lực vô cùng đáng sợ, Lĩnh Nam quan viên, nội chính, cơ hồ đều là Tống phiệt định đoạt, ở Lĩnh Nam cái địa khu này, Tống phiệt chính là không có xưng đế hoàng đế.

Chấp chưởng Tống phiệt Tống Khuyết người này cũng không để bụng ai tới thống nhất giang sơn, khi Dương Quảng mất đi lòng người ủng hộ, hắn chỉ cần là dân tộc Hán cai trị trung nguyên, cái này là đủ rồi.

Tống Khuyết là thuộc về dân tộc Hán chủ nghĩa người, tính tình đủ hung ác, không chỉ với người khác cũng như chính mình.

Năm xưa Tùy Đế Dương Kiên càn quét phía nam, lấy mười vạn đại quân muốn chinh đất Lĩnh Nam, Tống Khuyết còn trẻ ngồi lên phiệt chủ ngôi vị, chỉ suất lĩnh một vạn tinh binh đánh với, hai bên quyết chiến với Thương Ngô.

Tống Khuyết mười trận chiến mười thắng, Dương Kiên kiêng kỵ dụ dỗ chính sách phong Tống Khuyết vì là Trấn Nam công, Tống Khuyết tuy rằng tiếp thu phong hào nhưng chưa bao giờ vào triều.

Dương Kiên một đời lấy không thể thu phục Lĩnh Nam đất, cho nên cũng không có làm căng với Tống Khuyết.

Trừ mặt quân sự thiên phú,hắn ở võ đạo thiên phú cũng không hề yếu.

Khi còn trẻ đánh bại lúc đó danh chấn thiên hạ Bá Đao Nhạc Sơn, thay thế hắn lấy được đệ nhất thiên hạ đao, xưng hào Thiên Đao.

Tống Khuyết chi đao coi trọng “Xá đao ở ngoài, lại không có vật gì khác", "Đến đao sau nhưng mà quên đao"

Tống Khuyết lấy ý niệm này tu đao, hai mươi năm qua không một địch thủ, liền ngay cả các đại tông sư hàng ngũ đều không muốn cùng hắn lên xung đột.

Trẻ tuổi Tống Khuyết lại cùng với Từ Hàng Tĩnh Trai truyền nhân Phạm Thanh Huệ mến mộ, nhưng nữ nhân tâm cơ quá nặng lại tính toán lấy Tống Khuyết, để cho hắn một đao đoạn tình mà đi.

Lạì vì đột phá cảnh giới càng cao hơn, hắn cưới một vị xấu cực kỳ thê tử, ngoại trừ tân hôn một đêm để Tống gia lưu lại huyết thống, mười mấy năm chưa từng gặp lại, hai vợ chồng người dường như người xa lạ, suốt ngày ở 'Ma Đao đường' mài giũa đao pháp của chính mình.

Tống Khuyết mài đao 20 năm, là cường giả đương thời, hôm nay lại bị mấy lời của Đế Thiên An vũ nhục, nhịn không được giận dữ quát : “Cuồng vọng!”

Hắn là người cao ngạo tự phụ bực nào, trước nay chưa từng bị người khinh thị nên bây giờ triệt để giận. Cho dù Đế Thiên An võ công cao cường, thiên tư kiệt xuất thủ đoạn bày ra trước mắt quỷ dị đi nữa, Thiên Đao ở tay hắn cực kỳ tự tin vào mình.

“Trời đất hữu hình, do đâu mà có?”

Không chút do dự Tống Khuyết đã thi triển ra Thiên Vấn Cửu Thức là bộ đao chiêu do Tống Khuyết sáng tạo ra.

“ Đệ nhất đao, Thương Hạc Mạc Minh” Vưu Sở Hồng ánh mắt tinh quang khẻ thốt lên nhìn một đao của Tống Khuyết xuất ra.

“Thiên Vấn chi đao” Độc Cô Phượng mở lớn con mắt quan kiến lấy trận chiến phía trước sắp xảy ra, đây là trận chiến của hai đại cường giả mạnh mẻ nhất trên giang hồ hiện giờ.

Một kẻ là Thiên Đao Tống Khuyết danh rền giang hồ tọa trấn Lĩnh Nam, được xưng tụng là thiên hạ đệ nhất kẻ cầm đao.

Còn một kẻ là Tu La công tử, tài hoa kinh người được xưng là Ma môn đệ nhất nhân, là kẻ đúc lên giang hồ thần thoại Đế Thiên An.

Đệ nhất đao xuất ra, không khí chung quanh Tống Khuyết dường như đều bị rút đi, đao dưới ánh sáng đã bao trùm phương viên, vô luận tránh né ra sao cũng không thể thoát khỏi sự khóa chặt của Thiên Đao ập đến Đế Thiên An.

“ Trò vặt” Đế Thiên An quát lên tay trái vung lên, tụ khí thành đao, đao khí rợp trời đao ý mênh mông như thiên uy đè nén.

“Ầm”

Sóng nước bắn tung tóe khí kình tán phát ra ngoài, làm cho mặt nước sông gần chổ hai người nổi sóng lớn.

Đệ nhất đao chỉ là giao thủ, Tống Khuyết đả không còn đứng trên thuyền nhỏ, dẫm chân một cái tung người lên cao lại xuất đao.

Thiên Vấn Cửu Thức đệ nhị đao xuất ra- Âm Dương Tam Hợp.

Thiên Đao đao trong tay, đã không còn là đao theo người đi, mà là người theo đao đi; cũng không còn là đơn thuần giết chóc đồ vật, mà là hòa hợp thân thể một phần, tuỳ tùng cảm giác, vận chuyển đao pháo pháp.

Người còn chưa đến đao ý đao khí đả đến trước, sát cơ muôn phần, tầng tầng lớp lớp chém xuống.

Đối mặt với một đao này, Đế Thiên An thả ra đao trên tay mình, trường đao vàng kim cổ xưa như thương long bôn đằng thẳng hướng về trên không Tống Khuyết mà nghênh tiếp.

Mặc cho đao ý đao khí của Tống Khuyết ập đến, trường đao rít gào mà đi, cắt ra trong không khí từng thanh âm nổ vang, như muốn hủy diệt hết thảy diệt sát hết thảy mọi thứ.

“ Đang đang đang đang”

“ Ầm ầm”

Kình khí tứ tung, bọt nước tung tóe, tại khôn trung trên hoa lưa bắn ra liên miên không dứt.

Tống Khuyết cầm trên tay Thiên Đao đang cùng với trường đao như chân thật của Đế Thiên An va chạm, bắn ra hoa lửa không dứt, một hồi giao tranh đánh bậc đi trường đao giao kích.

“ Lấy khí ngưng đao, khí vốn vô hình nhưng đao này lại chẳng khác nào thần binh bảo khí của ta cả” Tống Khuyết thầm hô lên, thân ảnh trên không chậm rải hạ xuống con thuyền nhỏ bị sóng nước cuốn trôi, ánh mắt tóe lên quang mang chiến ý không ngừng kéo lên.

Tống Khuyết sắc mặt, lộ vẻ hưng phấn, dạng đối thủ như Đế Thiên An đã lâu lắm hắn chưa gặp. Dù sao thì thiên hạ tuy lớn nhưng đối thủ khó tìm.

“ Đi” Đế Thiên An lại ngưng tụ thêm một trường đao khác, cùng với thanh trường đao bị đánh bậc đi, ngự đao điều khiển chém đến Tống Khuyết.

Tống Khuyết đổi thành hai tay cầm đao, hai tay hợp nắm đem Thiên Đao chém ra, mang theo thiết cắt hết thảy tuyệt thế sắc bén, mạnh mẽ chém giết mà tới.

"Đang đang đang đang!"

Kịch liệt va chạm, hoa lửa bắn ra không dứt, hai thanh tím vàng trường đao như phù quang lượt ảnh không ngừng công kích, người thường khó mà thấy được chỉ để lại hai vệt lưu quang.

Tống Khuyết giọt mưa không lọt cầm đao đánh bậc hết thảy công kích ra.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới