Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 267: Điên cuồng và mặt!



“Thật quá đáng, tôi thật sự không thể tin nổi, cô ta đánh cô Phương đến mức bây giờ vẫn chưa thấy đâu, vậy mà còn dám tới quay phim!”

Tro1ng lúc chỉnh lại quần áo cho diễn viên, một trợ lý tức giận nói. Nhưng vừa dứt lời thì cửa phòng bỗng mở ra.

Ôn Huyền dùng ngón út ngoáy lỗ tai, một tay đặt trước ngực, lười biếng dựa vào cửa, chau mày nói: “Được, cổ tích cực như thế thì tôi sẽ cho cô được toại nguyện.”
Nghe vậy, Trình Phi Vũ thay đổi sắc mặt, cười khẩy nói: “Chị Trần, ngay cả chị cũng đứng về phía cô ta sao? Có phải chị quên hôm đó ở trong toilet, cô ta đã đánh tôi và uy hiếp Phương Chỉ thể nào rồi không?”

Dù sao biên kịch Trần cũng là tiền bối, kinh nghiệm và tuổi tác đều hơn hẳn bọn họ, bị cô ta nói bằng giọng điệu ấy cũng nổi giận.
“Họ, họ tới bắt cô à?”

Ánh mắt của Trình Phi Vũ lóe lên.
Vì sao đến lúc này Ôn Huyền vẫn có thể làm nữ chính!

Cô ta cắn răng nói: “Tố cáo tội phỉ báng, vậy thì để cô ta tố cáo, chẳng biết cô ta dùng thể xác để quyến rũ ai đâu! Tôi còn đang chờ cảnh sát tới đây, để xem rốt cuộc cảnh sát sẽ bắt ai!”
Những người trong phòng trang điểm chứng kiến cảnh ấy thì đều sững người, không phải là bởi vì sự xuất hiện của Ôn Huyền, mà là vì đằng sau cô là đạo diễn và nhà sản xuất Trình, ngoài ra còn có hai cảnh sát.

Trình Phi Vũ trố mắt nhìn cảnh này, sắc mặt cũng hơi tái
Trong p7hòng trang điểm còn có một nhà biên kịch nữ, chính là người đã ở lại chỗ ở của Ôn Huyền cùng với nhóm Lý Tầm.

Chị ấy là người biết chân 2tướng sự việc, nghe vậy không khỏi nhíu mày: “Tôi nói này, không có chứng cứ thì đừng suy đoán lung tung, nếu muốn, cô ấy hoàn toàn có thể tố cá0o các cô tội phỉ báng đấy.”
Vậy nên hôm ấy, tuy rằng tận mắt thấy Ôn Huyền đánh Trình Phi Vũ, chị ấy cũng không nói một câu nào.

Có vẻ như Trình Phi Vũ cũng phát cáu, cô ta không thể hiểu nổi vì sao bọn họ vẫn bênh Ôn Huyền chằm chặp.
Chuyện, chuyện gì thế này?

Sao cảnh sát lại tới đây thật?
Hiển nhiên cô ta không tin là Ôn Huyền có thể tố cáo mình tội phỉ báng.

Dù sao hiện tại Ôn Huyền cũng đang rơi vào cảnh ốc không mang nổi mình ốc.

Nhưng sau khi cô ta dứt lời, một cảnh sát trẻ tuổi lập tức nghiêm túc nói: “Đúng là chúng tôi tới tìm cô Ôn, nhưng không phải bắt cô ấy, mà là tới đoàn làm phim của các cô để cám ơn cô ấy.”