Vượt Rào Trêu Chọc

Chương 268: Vinh dự



Nói đến đây, anh ta không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hơi dừng lại rồi nói tiếp: “Vậy nên đoàn làm phim của1 chúng ta cũng được thơm lây, theo yêu cầu của bọn họ, chúng ta cần ra ngoài chụp một bức

ảnh kỷ niệm.”

2Chụp ảnh kỷ niệm, đây cũng là vinh dự lớn lao đối với đoàn làm phim của bọn họ. phủ này.

Trước kia cô lạnh lùng quen rồi, chưa từng làm chuyện tốt gì đáng nói, bây giờ tự nhiên được khen, cô không quen cho lắm.

Vậy nên đến khi lên tiếng, cô khẽ mỉm cười, tùy ý xua tay: “Có gì đâu, tôi chỉ làm điều nên làm thôi, hơn nữa tôi tin nếu là mọi người thì mọi người cũng sẽ làm như thế!”
Cô nói xong mấy câu đó, mọi người lại vỗ tay như sấm rền.

Ôn Huyền chia sẻ vinh dự của mình với đoàn làm phim.

Cô cầm cờ tuyên dương, đứng ở vị trí chính giữa, mấy chục người đứng chụp ảnh chung, thợ chụp ảnh bảo mọi người hô to “cheese”.
Khi mọi người tập hợp lại chuẩn bị chụp ảnh, nhìn thấy Ôn Huyền, ánh mắt của mọi người đều đã thay đổi hẳn.

Những người từng trách oan cô đều rất xấu hổ.

Còn có người chủ động chào hỏi với cô: “Em chào chị Huyền!”
Chẳng, chẳng phải Ôn Huyền đánh người đó sao? Sao lại biến thành anh hùng bảo vệ động vật thể này?0

Hiển nhiên, cho dù bọn họ có chấn động thế nào, có khó tin ra sao về vụ lật kèo này thì sự thật vẫn là sự thật.

Toàn bộ đoàn làm phim nhanh chóng biết chuyện này.
Chỉ có cô là mỉm cười nhìn vào ống kính.

Hình ảnh dừng lại vào khoảnh khắc đó.

Ôn Huyền không biết rốt cuộc vào giây phút ấy, cảm xúc trong cô là gì.

Cũng may là Cục Cảnh sát và những ban ngành này đồng ý thanh minh cho cô, nếu không tất cả những cố gắng của cô trong quá khứ đều sẽ đổ xuống sông xuống biển, vô số người giẫm đạp lên cô.

Nhưng tất cả sắp kết thúc rồi, không phải sao?

Chị Linh đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chụp xong bức ảnh này là mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ trên mạng.

Chân tướng sẽ hiện ra trước mặt nhân dân cả nước.